Chuyển đến nội dung chính

“Trùng Khánh là nhà tôi!” - Chu Nhất Vi: “Chẩm Đầu Nhân gợi lại trong tôi niềm hứng thú với sân khấu”

Ngày 19/5, 10:30 tối, buổi biểu diễn tại Trung Tâm Nghệ Thuật Quốc Thái, Trùng Khánh vừa kết thúc, cả nhà hát trống trải và lặng yên. Sau khi tẩy trang, rửa mặt, thay đồ chỉnh trang, Chu Nhất Vi, tay vẫn cầm chiếc cốc giữ nhiệt, đi về phía phòng phỏng vấn VIP.

Lần đầu tiên diễn ra tại Trùng Khánh, vở kịch Chẩm Đầu Nhân do Chu Nhất Vi diễn chính vừa kết thúc tốt đẹp khoảng 15 phút trước. Buổi diễn kéo dài 2 tiếng 15 phút không ngừng nhưng khán giả cả ba tầng lầu nhà hát đều kiên trì ngồi đến phút cuối cùng. Giữa những tràng vỗ tay nhiệt liệt của khán giả, là những lời tán thưởng, động viên hỏi thăm dành cho Chu Nhất Vi.

Đứng trên sân khấu, Chu Nhất Vi khiến khán giả nhất thời quên mất người diễn viên thủ vai Katurian trên sân khấu tên là Chu Nhất Vi. Anh chia sẻ, anh hi vọng được trở thành một diễn viên vĩ đại như Daniel Day Lewis, ông hoàng màn ảnh với giải thưởng Viện hàn lâm Oscar. Ít nhất, ở trong Chẩm Đầu Nhân, anh đã chứng minh được bản thân. Anh đã hóa thân hoàn toàn thành nhân vật, lời thoại, cử động, biểu cảm, khí chất… sức hút mạnh mẽ đến mức có thể kiểm soát được hơi thở của khán giả qua từng động tác cơ thể.

Giờ đây khi xung quanh không còn khán giả, Chu Nhất Vi đang cùng phóng viên của Thượng Du Tân Văn có cuộc phỏng vấn như đã hẹn. So với hình ảnh nhân vật vừa rồi trên sân khấu, vừa vật lộn, vùng vẫy trong đau khổ, anh tựa hồ đã biến thành người hoàn toàn khác. Trong chiếc áo thun và quần jeans nhẹ nhàng thoải mái, anh nhìn chẳng khác mấy một thiếu niên dương quang.

Dù trời đã khuya, anh vẫn hứng khởi trò chuyện cùng chúng tôi. Anh thừa nhận việc nhận diễn vở kịch Chẩm Đầu Nhân chỉ là chuyện ngẫu nhiên, “Tôi thực ra đối với sân khấu đã không còn hứng thú”. Anh còn nghiêm túc nói mỗi lần đến Trùng Khánh tâm tình đều rất thoải mái, vì “Trùng Khánh chính là nhà tôi”.


Thượng Du Tân Văn (PV): Chẩm Đầu Nhân là vở kịch theo phong cách “hài kịch đen”. Anh cảm nhận thế nào về “hài kịch đen”?
Vì thuộc thể loại “hài kịch đen”, nên không phải ai cũng thích nó, cũng không phải là câu chuyện khiến chúng ta nhận ra ngay câu trả lời. Theo tôi nghĩ, điểm “đen tối” của câu chuyện chính là “sự khẳng định”, yếu tố “hài” thì nằm trong một đống các tình huống tồi tệ khác. Những tình huống đó cũng không chỉ đơn giản là để gây cười. Đương nhiên, phải thực sự thú vị, cho phép khán giả tìm được tiếng cười và niềm vui trong đó.

PV: Tôi cảm thấy vở kịch này thật sự mang lại niềm vui và tiếng cười, nhưng cũng nhiều cảnh tàn khốc.
Hahaha, rất bình thường, cuộc sống mà… Chúng ta đều tin rằng những việc này đều có thể xảy ra, chứng minh tác giả Martin đã dựng nên được một kịch bản thành công, không hề bịa đặt. Có thể câu chuyện không xảy ra trên người chúng ta, nhưng ở một góc nào đó trong cuộc sống sẽ xảy ra. Đây chính là kĩ năng của tác giả, chắt lọc những câu chuyện xảy ra trong cuộc sống rồi trình bày trước mắt khán giả.

PV: Khán giả trên mạng đánh giá rất cao vai diễn của anh trong Chẩm Đầu Nhân. Anh nghĩ nguyên nhân do đâu?
À… Thật sự tôi cũng không biết. Bất kể các bạn xem cái gì cũng là cảm nhận của các bạn. Tôi sẽ không phân tích liệu các bạn thích hay ghét…


PV: Tôi thật sự thấy thích lắm…
(siết hay bàn tay, cười thật tươi): Khán giả thích chỗ nào chính là như vậy, thấy thế nào là như thế đó, chỉ vậy thôi… (cười vui vẻ)

PV: Khán giả cũng thấy rất tò mò, sau khi Thượng Dương Phú hot lên, anh lại chọn quay trở lại sân khấu và diễn kịch?
Thời điểm biểu diễn vở kịch này thực ra là khoảng thời gian năm ngoái lúc dịch bệnh đang diễn ra rất nghiêm trọng. Thời điểm đó, thị trường phim và truyền hình bị đình trệ. Vô tình chị Dương Đóa bên nhà hát Cổ Lâu Tây gọi và mời tôi tham gia vở kịch này. Lúc đó quả thật tôi không có hứng thú với sân khấu nữa, nhưng nếu là tác phẩm như Chẩm Đầu Nhân, không thể nào tôi lại không quay lại sân khấu. Chị ấy nói, Chẩm Đầu Nhân hợp với cậu. Sau khi nghe nói là Chẩm Đầu Nhân, tôi đã thấy hứng thú (mắt sáng lấp lánh).

Sau khi tình hình dịch bệnh khá hơn, chúng tôi bắt đầu những buổi dượt kịch quy mô nhỏ, tôi còn nhớ lúc đó tập đến hồi thứ hai, là phân cảnh giữa tôi và anh trai rồi… Rồi dịch bệnh được khống chế, tôi tham gia bộ phim nhiệm vụ đề tài chống dịch “Cùng nhau”. Trong lúc quay phim thì phải ngừng tập kịch. Thực tình mà nói, lúc đó thị trường phim ảnh vẫn chưa hồi phục, tình trạng của nhà hát Cổ Lâu Tây cũng không mấy tốt, đoàn lúc đó phải còn phải bán cả anh đào để duy trì. Vừa hay lúc đó Thượng Dương Phú cũng kết thúc, bên đoàn Cổ Lâu Tây bắt đầu sắp xếp lên lịch diễn cho năm mới. Tôi thấy cảm thông cho họ, nhà hát sắp không được rồi, cần phải cùng nhau vượt qua nên tôi nhận diễn, cũng rất tình cờ thôi (cười).

PV: Anh vừa nhắc tới việc anh không còn hứng thú với sân khấu. Có thể hiểu là anh đã mất đi tự tin đứng trên sân khấu?
Không, không phải tôi mất đi tự tin trên sân khấu, nhưng tôi không có hứng thú quay trở lại đó. Tôi luôn nghĩ sân khấu có sức hút riêng của sân khấu, nhưng với diễn viên mà nói, cùng bỏ ra từng ấy nỗ lực và năng lượng, phim ảnh có sức ảnh hưởng đến nhiều khán giả hơn. Ví dụ, “Xin chào, Lý Hoán Anh” đạo diễn bởi chị Giả Linh đạt được doanh thu phòng vé cao sau khi khởi chiếu. Dĩ nhiên, doanh thu chỉ là một khía cạnh thôi. Quan trọng hơn chính là phim ảnh có lượng khán giả lớn hơn sân khấu. Ví dụ, sân khấu Trùng Khánh hôm nay chật kín, nhưng tổng cộng chỉ có vài trăm người. Tôi cảm thấy sức ảnh hưởng của kịch hơi nhỏ. Tôi có xu hướng tập trung hơn vào phim ảnh. Nhưng đây chỉ là suy nghĩ của tôi thôi. Có chút ích kỉ.


PV: Khán giả của kịch nói và phim ảnh không giống nhau, theo anh mối quan hệ giữa diễn viên và khán giả là gì?

Đầu tiên quan trọng nhất, diễn viên cần khán giả. Họ chia sẻ cùng nhau. Dù là bộ phim 90 phút hay vở kịch 120 phút, hay là tác phẩm văn học nghệ thuật dài hơn, trên thực tế mọi người đều ở trong một cái “hộp nhỏ” tối, cùng nhau tận hưởng một khoảng thời gian. Khoảng thời gian này rất quý giá. Người diễn viên trong khoảng thời gian này phải bỏ ra không ít tâm huyết, còn khán giả cũng bỏ ra thời gian quý báu của mình để đến thưởng thức. Chính vì sự cân bằng này mà thời gian trải qua không trở nên lãng phí. Điện ảnh có sức ảnh hưởng đến nhiều khán giả hơn trong cùng một khoảng thời gian, đây chính là xuất phát điểm của tôi.


PV: Khoảng thời gian gần 3 tiếng đồng hồ, anh đã tận dụng đến từng hơi thở. Bây giờ anh cảm thấy thế nào?

(Mơ màng) Đói, vì chúng tôi không ăn tối (cười khổ sở). Bốn người chúng tôi cơ bản đã ba, bốn tiếng không ăn gì. Mỗi lần diễn, chúng tôi đều không ăn tối. Mỗi khi kết thúc diễn tác phẩm có độ căng thẳng cao như vậy, cơ thể rất hưng phấn, cơ thể cần thời gian từ từ hạ nhiệt, phải rạng sáng mới ngủ được. Hôm sau thức dậy thì cũng xế chiều, người vẫn mơ hồ, xong đi ăn “sáng” rồi đến sân khấu kịch. Khởi động sơ một chút, tập dượt, về phòng rồi lên sân khấu diễn. Chính gọi là “Bão xuy ngạ xướng”, trước khi diễn thì không ăn, vì vậy mà khi kết thúc biểu diễn, ngoài cảm giác choáng váng, thì đầu tiên chính là thấy đói (Cười).


PV: Anh hiện tại đã đạt được chút thành tựu, nhưng anh vẫn làm việc liều mạng như vậy?

(Nghiêm túc). Đây chính là yêu cầu của nghề nghiệp. Không thể nói là liều hay không liều. Đơn giản là vậy. Thập Tam Yến cùng Uyển Hoa nói chuyện vở kịch hay thế nào trong “Mai Lan Phương”... (Ung dung độc thoại)


PV: Cảm thấy lần này anh đến Trùng Khánh tâm trạng rất tốt, rất thư giãn. Có thể cho tôi biết lí do?

(Không hề do dự). Nơi này là nhà tôi. Tôi là người Tương Tây. Thành phố tôi ở thuộc về địa phận giáp ranh với Vân Nam, Quý Châu, Tứ Xuyên. Nơi đó là giao điểm của dân tộc thiểu số và Hán tộc. Phía Đông Nam Trùng Khánh, Đông Bắc Quý Châu, phía Tây là Hồ Nam, tất cả đều cùng một hệ văn hóa. Từ khi còn nhỏ, tôi đã nói phương ngữ vùng này, ăn thức ăn nơi này, nên lần này đến Trùng Khánh diễn hoàn toàn là cảm giác được về nhà.


PV: Trùng Khánh được xem là địa điểm văn hóa “Hí Oa Tử” ở khu vực Tây Nam. Anh có hiểu về văn hóa, nghệ thuật Trùng Khánh?

Tôi nhớ đường Nam Tân lúc đó vừa mới tu sửa, tôi vốn sống ở vùng đất đai bằng phẳng nên rất thích thành phố Trùng Khánh. Hàng ngày đi taxi đều nghe bài hát này rồi ngân nga, “Thuở xưa có ngọn núi, trên núi có tòa thành, trong thành có người Trùng Khánh. Nam nhân ngay thẳng, nữ nhân khéo léo”. Đây chính là ấn tượng đầu tiên của tôi về Trùng Khánh.

Tôi rất thích Trùng Khánh, cũng rất thích đồ ăn thức uống nơi này, còn thích nói phương ngữ Trùng Khánh. Hôm qua tôi cùng bạn bè đi dạo quanh Trùng Khánh, bắt đầu từ Đài Giải Phóng nơi chúng tôi ở, đi cáp treo qua sông, đi đến khu cộng đồng Mã An Sơn bên bờ Nam. Tôi còn nói với bạn bè từ đây nhìn qua bờ bên kia chính là Trùng Khánh ngày nay. Tôi chỉ cho họ xem Trùng Khánh ngày xưa. Thật sự không hề thay đổi. Nhà thờ, bệnh viện, những tòa nhà cổ. Rời khỏi đó chúng tôi quay về đường Nam Tân, chính là quay về với hiện tại. Sau khi ăn cơm, chúng tôi về lại Đài Giải Phóng, toàn bộ hành trình thật sự rất trôi chảy.

Một trong những lí do quan trọng khiến tôi thích Trùng Khánh là vì thành phố này thường xuất hiện trên các tác phẩm điện ảnh và truyền hình. Thành phố này vẫn được bảo tồn từ xưa đến nay, đại diện cho sự phát triển vượt bậc của Trung Quốc, nhưng vẫn mang đậm phong vị của văn hóa địa phương từ xưa, rất giống quê hương của tôi. Tôi cảm thấy văn hóa thành thị nhất định phải giữ được hương vị địa phương. Hí kịch cũng vậy. Hí kịch bản thân có sức mạnh, thành thị có rạp hát, có hí kịch liền trở nên có linh hồn, Trùng Khánh chính là có linh hồn như thế.


Dịch: Chu Nhất Vi - Zhou Yiwei - 周一围 FanPage

Nguồn: Thượng Du Tân Văn


Bài Ưa Chuộng

Chu Đan: Anh ấy chưa bao giờ tỏ tình với tôi

Với tư cách là người dẫn chương trình, Chu Đan đã rất nổi tiếng trong hai năm qua. Sau khi nhảy từ vị trí "chị cả" của Đài truyền hình vệ tinh Chiết Giang, đến sự cố "nói nhầm" tại Truyền hình vệ tinh Hồ Nam, rồi xuất bản sách, mối quan hệ và khả năng chịu đựng căng thẳng của cô ấy đã cho thấy cô ấy là một phụ nữ nổi tiếng và mạnh mẽ. Những người ngoài ngành mô tả cô là "nghề nghiệp thăng hoa, nhưng tình duyên lận đận." Cô có vài mối tình với nhiều nhân vật nổi tiếng trong ngành và độc thân kể từ đó. Vào tháng 6 năm nay, cô đã bị chụp ảnh hôn "Nham Nam Lang" Chu Nhất Vi trên đường phố Bắc Kinh (ở Trung có “truyền thuyết” Mưu Nữ Lang và Nham Nam Lang để chỉ nữ diễn viên đóng phim của Trương Nghệ Mưu, và nam diễn viên đóng phim của Hải Nham, ND). Ngay sau đó, cô ấy đã thông báo rằng cô đang yêu điên cuồng. Việc tiếp xúc gần gũi với điện ảnh cũng giúp Chu Đan hiểu thêm về cảm xúc của bản thân. "Có thể thấy tôi là một người rất lý trí trong tình...

Chỉ 6 tháng sau Lưu Xuyên trong "Thâm Lao Đại Ngục", Chu Nhất Vi đã nổi tiếng

Chu Nhất Vi sinh ra ở Cát Thủ, Tương Tây, lớn lên ở Trường Sa và Bắc Kinh, một anh chàng Xử Nữ nhút nhát, coi diễn xuất là ước mơ của cuộc đời mình. Có lẽ, điều mà khán giả nhớ đến anh ấy là nụ cười non nớt trong cuộc thi “Kim Ưng Tân Tú” lần 2 của đài truyền hình vệ tinh Hồ Nam. Nhưng chỉ trong vòng nửa năm sau đó, với hai tác phẩm của Hải Nham: Thâm Lao Đại Ngục, và Hà Lưu Như Huyết, đều gây được tiếng vang, Chu Nhất Vi được đem so sánh với Lục Nghị, khi đã tạo nên kỳ tích nhanh chóng được nhiều người biết đến như vậy. Anh chàng 23 tuổi Chu Nhất Vi có sức hút gì khiến Hải Nham có thể tin tưởng giao hai bộ phim ngàn vàng để rèn luyện một tân binh? Giấc mơ diễn xuất vụt tắt từ "Kim Ưng Tân Tú"  Chu Nhất Vi được sinh ra dưới chân núi Phượng Hoàng xinh đẹp ở Cát Thủ, Tương Tây, “không hiểu sao tôi lại thích phim đến vậy. Nhưng dù cho có biết lý do thì sao? Theo diễn tả của mẹ tôi, làm nghề diễn viên giống như leo núi ở quê tôi, không biết lượng sức sẽ bị người ta chê cười.” Vì...

Chu Nhất Vi: Đồng hoang, cung tiễn và ngựa

1. Mộc Tâm tiên sinh có viết trong “Tố Lí Chi Vãng” một câu như thế này: “Ai cũng muốn làm la, vậy còn ngựa thì sao?”. Tiên sinh còn mở ngoặc ngay sau đó giải thích rằng đây chỉ là bản dịch đơn giản lời của Virginia Woolf. Người lãnh hội được đương nhiên biết câu nói ám chỉ điều gì, còn nếu không, cũng chẳng cần thiết phải dông dài.  Tôi vốn chỉ là một người nông cạn, thực sự cũng không hiểu hết được thâm ý của phu nhân lúc ấy hay câu nói đó được người nhắc đến trong hoàn cảnh nào. Lượng kiến thức Mộc tiên sinh đọc được sâu rộng đến kinh người, lớp hậu sinh chẳng thể bì kịp. Tôi chỉ muốn đơn giản bắt đầu từ bản lược dịch của tiên sinh, cố gắng diễn giải theo suy nghĩ của mình. Sống trên đời thật không dễ dàng gì. Ngước lên nhìn chỉ toàn thấy những chú la với cái đầu cúi thấp lầm lũi bước, không nghĩ tới đường đi, không quan tâm tới ý nghĩa. Chen chúc, nối đuôi, ảm đạm, chẳng thể phân biệt ai với ai. Không phân biệt cao thấp hay sang hèn, chỉ lầm lũi sống, không hiểu đâu là chân lý…...

Chu Nhất Vi: Cô đơn trước công chúng

"Sự ra đời của diễn viên"  kéo dài gần ba tháng, cuối cùng đã kết thúc vào cuối tuần trước, ba người dẫn đầu Chu Nhất Vi, Lam Doanh Oánh, và Địch Thiên Lâm. Họ đều là những diễn viên được mọi người công nhận nhiều hơn và có nhiều kỹ năng diễn xuất hơn. Trong "Triệu Thị Cô Nhi", sự hợp tác của ba người, mỗi vai diễn đều không thể nào quên. Ngay khi xuất hiện, màn trình diễn của Chu Nhất Vi đã đưa tất cả mọi người vào bầu không khí đó. Lúc đầu, Trình Anh (do Chu Nhất Vi thủ vai), người sợ chết, cuối cùng quyết định bảo vệ Triệu Thị hài tử sau khi đối mặt vớiTrang Cơ (do Lam Doanh Oánh đóng) quỳ gối. Khi đối mặt với Hàn Quyết (do Địch Thiên Lâm thủ vai) ở giai đoạn sau, anh không còn nhìn thấy sự sợ hãi và sợ hãi ban đầu trong mắt anh ta, và một số chỉ đang bảo vệ đứa trẻ bằng cái chết. Đoạn độc thoại phần cuối càng làm người xem nổi da gà. Cũng chính vì màn trình diễn này mà Chu Nhất Vi đã giành được chức vô địch mùa giải đầu tiên. Với chương trình "Sự ra đời của...

Chu Nhất Vi: Nhân sinh hoặc là điên rồ, hoặc là tầm thường

Chu Nhất Vi bạo hồng. Lượng đọc chủ đề trong vòng 24 tiếng vượt mức 300 triệu. Tên anh thậm chí còn trở thành đề tài tìm kiếm trên Zhihu. Nguyên nhân không phải nhờ bộ phim “Tú Xuân Đao” hay tác phẩm nào khác, mà là nhờ chương trình truyền hình “ Sự Ra Đời của Diễn Viên ”. Điều này khiến anh có chút bối rối, nhưng cũng đã nhanh chóng thích nghi với sự thay đổi này. “Người diễn viên này trong tim chỉ có vai diễn, chẳng có chính mình.” “Kịch lớn hơn trời, trong tim tôi không có chính mình" Thời gian gần đây, Chu Nhất Vi thường xuyên phải đi đi lại lại giữa Tượng Sơn, Thiệu Hưng và Thượng Hải, một bên ghi hình chương trình “ Sự Ra Đời của Diễn Viên ”, tham gia đoàn phim “Trường An 12 Canh Giờ”, một bên nhận lời mời phỏng vấn. Anh ấy đã rất nổi tiếng.  Nhưng Chu Nhất Vi không nghĩ có bất cứ sự thay đổi nào trong cuộc sống. “Có lẽ bận rộn hơn một chút”. Anh đến trường quay sớm hơn nửa tiếng, tự mình đi quanh sảnh khách sạn, tìm cách quen thuộc với hoàn cảnh. Không kính râm, không khẩu ...

Phong Thanh - Trích đoạn chương trình "Sự Ra Đời Của Diễn Viên"

Chu Nhất Vi và cơ duyên với tác phẩm "Phong Thanh" có đôi điều thú vị. Với khán giả yêu điện ảnh Trung Quốc, "Phong Thanh" với sự thể hiện của Châu Tấn, Lý Băng Băng, Huỳnh Hiểu Minh… đã trở thành bản phim kinh điển được khán giả ghi nhận. Khi tham gia chương trình "Sự Ra Đời của Diễn Viên", Chu Nhất Vi cùng đại tỷ Lưu Mẫn Đào, đàn em Tân Chỉ Lôi tạo nên một trích đoạn kịch xuất sắc khiến không ít khán giả và ban giám khảo ngạc nhiên. Chu Nhất Vi trong vai diễn Đại Úy Ngô Chí Quốc, diễn xuất dày dặn, tỉ mỉ, chi tiết, nhận được lời khen của đông đảo khán giả. Năm 2020, bản phim truyền hình của "Phong Thanh" có nguy cơ bị hoãn lên sóng, khi diễn viên thể hiện vai Long Xuyên Phì Nguyên gặp phải scandal. Lần này, Chu Nhất Vi được đoàn phim liên lạc, nhờ anh "thế vai" cho nhân vật này. "Thế vai" ở đây là dùng mặt của Vi, với công nghệ AI, đè lên những cảnh quay có sẵn. Chính vì vậy, dù trong danh sách diễn viên trên douban của bộ ...

Triệu Thị Cô Nhi - Trích đoạn chung kết chương trình "Sự Ra Đời Của Diễn Viên"

Màn trình diễn Trình Anh của Chu Nhất Vi trong buổi chung kết của chương trình "Sự Ra Đời của Diễn Viên" được ban giám khảo đánh giá là một "phần trình diễn vĩ đại". Ông Vi từng chia sẻ trong phỏng vấn Lỗ Dự Hữu Ước, khi biểu diễn tiết mục này, bản thân đã nhập tâm đến độ người có cảm giác sụt đi mấy kí. Tham gia chương trình để chia sẻ với khán giả về nghiệp diễn viên, bước ra khỏi chương trình với sự "bạo hồng" ngoài mong đợi, nhưng sơ tâm của Vi vẫn không vì vậy mà thay đổi, vẫn kiên trì con đường dùng diễn xuất để thấu hiểu nhân sinh, để trò chuyện với thế nhân, để tìm kiếm chính mình. Còn các phích thì rõ là tìm được một Chu Nhất Vi để vật vã.  

Kim Ưng Tân Tú

Chi Tiết Cầu Thủ Tân Binh của Kim Ưng Tân Tú Tên: Chu Nhất Vi Chiều cao: 182cm Đến từ: Cát Thủ, Hồ Nam Phương châm tham gia: Không nỗ lực, không thành tựu (No pain, no gain) Kinh nghiệm nghệ thuật: Phim truyền hình Học Viện Cố Sự, Ngưu Ca Cố Sự, Bôn Nguyệt Tôi là Chu Nhất Vi, một chàng trai Xử Nữ cực kỳ cầu toàn. Mọi người thường nói tôi quá cá tính, hay tôi hơi trẻ con và phù phiếm, haha ... Ai bảo thần tượng của tôi là Vương Chí Văn? Là một diễn viên, có cá tính đâu hẳn là điều xấu. Tôi thích ăn lê và tôi muốn đến Tây Tạng. Khi mọi người nhìn thấy tôi, tôi muốn họ biết rằng tôi nghiêm túc và luôn kiên trì hoàn thiện. Về màu sắc, tôi chỉ thích màu trắng và xám, đơn giản là đủ phải không? Tất nhiên, bộ phim yêu thích của tôi là "Hãy để tình yêu làm chủ", và "Khi tình yêu đã thành dĩ vãng" cũng là một bài hát tôi rất thích hát. Tôi thường được gọi là "người bận rộn nhất trong khoa" trong thời gian chuẩn bị vở kịch tốt nghiệp: từ việc viết và chỉnh sửa kịch ...

Chu Nhất Vi: Một linh hồn già cỗi đầy mâu thuẫn

Cho dù hôm nay nổi tiếng, tôi là tôi, ngày mai không còn nổi tiếng, tôi vẫn là tôi. Tôi vẫn sẽ tiếp tục như thế này! Chu Nhất Vi nói rằng anh ấy là một Xử Nữ nhóm máu A điển hình, cầu toàn, bá khí, và luôn phủ định bản thân Trong đêm bế mạc " Sự Ra Đời của Diễn Viên ", Chu Nhất Vi đã xuất sắc giành giải quán quân với màn thể hiện tuyệt vời trong trích đoạn " Triệu Thị Cô Nhi " và lọt top hot search. Vào lúc 3 giờ sáng, anh đăng một bài dài trên Weibo: Ba tháng trước, lần đầu tiên anh nhận ra mình ở trong ngành “gầy dựng giấc mơ”, quay đầu lại, đúng như một giấc mơ. Nó giống như một giấc mơ. Trong ba tháng, anh ấy đã trở nên nổi tiếng! Nhưng anh nói: "Cho dù hôm nay nổi tiếng, tôi là tôi, ngày mai không còn nổi tiếng, tôi vẫn là tôi. Tôi sẽ tiếp tục như thế này!" Như câu cuối trong bài đăng dài trên Weibo của anh viết: Đường dài còn lắm gian truân, tôi sẽ không ngừng tìm kiếm. Trong khoảnh khắc, mọi người dường như nhận ra rằng Chu Nhất Vi "tốt", ...