Chuyển đến nội dung chính

Chu Nhất Vi: Một linh hồn già cỗi đầy mâu thuẫn

Cho dù hôm nay nổi tiếng, tôi là tôi, ngày mai không còn nổi tiếng, tôi vẫn là tôi. Tôi vẫn sẽ tiếp tục như thế này!

Chu Nhất Vi nói rằng anh ấy là một Xử Nữ nhóm máu A điển hình, cầu toàn, bá khí, và luôn phủ định bản thân

Trong đêm bế mạc "Sự Ra Đời của Diễn Viên", Chu Nhất Vi đã xuất sắc giành giải quán quân với màn thể hiện tuyệt vời trong trích đoạn "Triệu Thị Cô Nhi" và lọt top hot search. Vào lúc 3 giờ sáng, anh đăng một bài dài trên Weibo: Ba tháng trước, lần đầu tiên anh nhận ra mình ở trong ngành “gầy dựng giấc mơ”, quay đầu lại, đúng như một giấc mơ.

Nó giống như một giấc mơ.

Trong ba tháng, anh ấy đã trở nên nổi tiếng! Nhưng anh nói: "Cho dù hôm nay nổi tiếng, tôi là tôi, ngày mai không còn nổi tiếng, tôi vẫn là tôi. Tôi sẽ tiếp tục như thế này!" Như câu cuối trong bài đăng dài trên Weibo của anh viết: Đường dài còn lắm gian truân, tôi sẽ không ngừng tìm kiếm.

Trong khoảnh khắc, mọi người dường như nhận ra rằng Chu Nhất Vi "tốt", kể cả nhiều người trong vòng cũng cảm thấy anh ấy là một diễn viên giỏi. Nhưng tôi tin rằng một diễn viên giỏi không phải do show tạo nên mà anh ấy đang tích lũy cái “thiện” của chính mình, và tình cờ gặp phải sân khấu lúc này, cho phép nhiều người nhìn thấy sự chói sáng của anh ấy.

Lúc này, đã 12 năm trôi qua kể từ ngày phát sóng tác phẩm nổi tiếng "Thâm Lao Đại Ngục" của Chu Nhất Vi. 

LỜI TỰA 

Cuộc phỏng vấn với Chu Nhất Vi diễn ra một tuần sau khi phát sóng trích đoạn "Lưỡi Đao 1937", trong đó anh và Doãn Chính cùng diễn trong chương trình "Sự Ra Đời Của Diễn Viên".

Hôm đó, anh ấy trực tiếp từ sân bay đến địa điểm ghi hình chương trình, đội một chiếc mũ tròn nhỏ kiểu Pháp, mặc áo khoác suông và bụi bặm. Vì đến muộn hơn một chút so với thời gian đã thỏa thuận nên anh ấy đã xin lỗi, và còn nói không cần trang điểm sửa soạn gì, bắt đầu nói chuyện ngay.

Tôi đã nói không sao cả, chúng ta hãy sửa soạn một chút đi. Chẳng mấy chốc anh ấy đã ngồi trước mặt tôi, thay một chiếc áo len màu vàng chanh, cắt tóc ngắn cạo hai bên tóc mai, sau đó tựa cả người vào ghế. Khi nói rằng nhân vật được giành cho anh ấy, anh cười và lắc đầu, nói rằng anh chỉ thích nó, "muốn thể hiện một chút phong cách Trung Hoa Dân Quốc."

Trước khi ghi hình, tôi đã chuẩn bị một số bài đọc đặc biệt cho Chu Nhất Vi, vì mọi người đều nói giọng anh ấy rất hấp dẫn, Tống Đan Đan đã nói với anh ấy trong "Sự Ra Đời Của Diễn Viên" rằng anh ấy đừng bao giờ bị mất giọng.

Một số đoạn kể lại này đều liên quan đến anh ấy, bao gồm lời thoại trong bộ phim yêu thích của anh ấy "The Shawshank Redemption"; lời thoại trong bộ phim "Lincoln" của nam diễn viên yêu thích Daniel Day-Lewis; và bộ phim truyền hình "Thiếu Lâm Vấn Đạo" do anh ấy đóng vai chính; cũng có một đoạn của cuốn tiểu thuyết "Biên Thành" của Thẩm Tòng Văn, mô tả nơi anh sinh ra, một thành phố nhỏ ở Tương Tây, Hồ Nam.

Nhớ lại cảnh quê hương mềm mại và điềm tĩnh trong trí nhớ, cách miêu tả của Chu Nhất Vi toát lên cảm giác “nước quê tôi trong xanh, có thể nhìn thấy cá nhỏ và tôm dưới làn nước trong suốt, ven bờ sông có người rửa rau, giặt quần áo, gội đầu, cảnh sinh hoạt sống động, con người nơi đó chất phác, giản dị."

Ngoài nước, Chu Nhất Vi cũng rất ấn tượng với những chú gà ở quê nhà. "Gà ở Tương Tây rất nổi tiếng, nên Thiên Hạ Bá Xướng đã viết một bài "Nộ Tình Tương Tây". Gà ở đó rất hoang dã. Cây cao hơn chục mét mà vẫn có thể bay lên được. Khi còn nhỏ, tôi bị gà rượt đuổi chạy khắp nơi.” Anh giang tay diễn tả cảnh gà sà xuống từ trên cao rất sinh động.

Khi còn nhỏ, Chu Nhất Vi sinh trưởng tự do, tuy cha mẹ anh đều làm nghệ thuật nhưng không yêu cầu anh tập múa, học đàn, anh thường theo bạn bè đi bắt rắn trên núi, và rồi đem về rang vàng. “Hồi nhỏ chơi ngông cuồng quá, có lần bị súng cao su bắn vào mắt, đến nay thị lực bên mắt phải có vấn đề, bị nhược thị, căn bản không có cách nào hồi phục."

Một vấn đề nghiêm trọng như vậy được anh ấy nói nhẹ nhàng, như thể anh ta đã quen với nó. "Không phải bọn trẻ con của rạp hát đều lớn lên như vậy sao? Sau khi tan học, chúng chơi điên cuồng bên ngoài một lúc, sau đó đến rạp hát của phụ huynh để ăn cơm và làm bài tập. Sau đó, buổi tổng duyệt của phụ huynh vẫn còn tiếp tục, vì vậy tôi đã nằm trên chiếc bass của cha tôi và ngủ thiếp đi. Dù âm nhạc và âm thanh trên sân khấu lớn đến đâu, tôi vẫn ngủ một cách ngon lành."

Điều này cũng cho phép anh ấy phát triển khả năng giữ một trái tim yên tĩnh trong môi trường ồn ào, vì vậy khi ai đó mời anh ấy đi hát karaoke, anh ấy thường từ chối. Một mặt, anh ấy không thích hát, mặt khác, anh ấy có thể ngủ dễ dàng ở một nơi như vậy.

Anh thừa nhận rằng mình không thích giao du, và ngưỡng mộ sự ẩn dật tuyệt vời. "Chị có nghĩ rằng chị có thể được thanh lọc trên núi không? Có lẽ đó là lúc nội tâm gào thét lớn nhất; nhưng ở trong đám đông, đôi khi một số ngoại lực khiến tôi cảm thấy rất bình yên. Ví dụ, tôi đã thử đọc sách ở nơi phố xá sầm uất, và hiệu quả là rất tốt. "

Tôi cảm thấy sự tập trung này ngay lập tức, bởi vì vào lúc đang ghi hình chương trình trong một nhà hàng, và gần đến bữa tối, khách lần lượt đến, và thỉnh thoảng sẽ phát ra một vài tiếng động, nhưng điều này không mảy may ảnh hưởng đến Chu Nhất Vi. Anh ấy vẫn bình tĩnh nói điều mình muốn nói.

Điều này làm tôi nhớ đến một cảnh tượng lưu luyến khác mà anh ấy nói khi còn nhỏ. Một buổi chiều, anh ấy vừa thức dậy sau một giấc ngủ và thấy cha mình mặc áo sơ mi trắng chơi đàn cello. Đó là một tổ khúc cello không nhạc đệm của Bach. Một khoảnh khắc nhàn nhã và an tĩnh. Sau đó, nó trở thành bản nhạc mà anh nghe nhiều lần nhất, anh nghe nó trong bất kỳ tâm trạng nào, cô đơn, bàng hoàng, trầm tĩnh, ồn ào, náo động ... Dù bản nhạc giống nhau nhưng cảm xúc của anh mỗi lần khác nhau.

[Tự phân tích của Chu Nhất Vi: máu lạnh, chậm nhiệt, không thích đám đông]

Anh ấy trân trọng sự giao tiếp và hợp tác với những người cùng tần số, và anh ấy luôn cảm thấy tần số này giống như âm sắc của cây đàn Cello, mạnh mẽ, điềm tĩnh và không khoa trương.

Chu Nhất Vi nói rằng anh ấy là một Xử Nữ nhóm máu A điển hình, cầu toàn, bá khí, và luôn phủ nhận bản thân.

"Điều này sẽ làm cho tôi rất khó khăn, phải không?"

"Không khó đâu! Thật khó nếu tôi không làm vậy. Tôi là một nhân vật như vậy, xin hãy cho phép những người có tính cách như vậy tồn tại." Anh mím miệng cười đầy ẩn ý. Khi anh cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt hơi rõ ràng, anh ấy đúng như tự nhận xét – có một linh hồn già dặn.

CÔ ĐƠN TRƯỚC CÔNG CHÚNG

Có một khóa học dành cho sinh viên chuyên ngành diễn xuất mang tên "Cô đơn trước công chúng", nội dung của khóa học là đào tạo sinh viên quên khán giả khi họ biểu diễn, nhập vào một tình huống quy định và tin rằng chỉ có họ ở thế giới đó.

Đây là bài học đầu tiên về biểu diễn Chu Nhất Vi được học ở trường.

Khóa học này dạy Chu Nhất Vi quên đi ánh nhìn của người khác khi quay phim trên đường phố đông đúc, hoặc lúc biểu diễn trên sân khấu, để có thể tập trung vào vai diễn mà không bị phân tâm. “Công việc của chúng tôi là cho phép mình ở lại nơi này mà không bị thế giới bên ngoài ảnh hưởng, và bị đánh giá cũng là một phần công việc của chúng tôi.” Chính vì vậy, trong chương trình “Sự Ra Đời của Diễn Viên”, đứng trên sân khấu với tư cách là một nghệ sĩ biểu diễn, bị đánh giá cùng chấm điểm, anh ấy không cảm thấy lạ.

Khi được đánh giá, một số người sẽ nói tốt, một số người sẽ nói không tốt, và Chu Nhất Vi sẽ chấp nhận nó một cách có chọn lọc. Phát biểu về các ý kiến bất đồng, anh cho biết, "Nếu họ đã không tán đồng, tại sao phải bận tâm!"

[Bị đánh giá là một phần của công việc]

Có thể nghe được đánh giá ngay sau khi biểu diễn lần đầu tiên chính là điểm hấp dẫn nhất của sân khấu đối với Chu Nhất Vi, "Màn biểu diễn này có tốt không? Việc khắc họa nhân vật có thành công không? Ngay lập tức sẽ có tiếng vỗ tay hoặc tiếng la ó, hoặc thậm chí là một số người lập tức bỏ về. Sân khấu là nơi mà các diễn viên làm việc chăm chỉ và cũng rất hưởng thụ niềm vui nghề nghiệp."

Chu Nhất Vi cho rằng mình không phải là người có giá trị giải trí cho lắm, lần đầu tiên tham gia show tạp kỹ và được giới truyền thông phỏng vấn, anh ấy đã nói những điều như vậy, để những năm sau đó, anh ấy thực sự không có bất kỳ chương trình tạp kỹ nào. Anh ấy không hoàn toàn bài xích, chỉ là hy vọng tìm được chương trình thích hợp với bản thân. "Kỳ thật tôi không thích nhảy nhót, giả ngây giả dại, con người tôi vốn trầm tính, tôi là người đặc biệt chậm nhiệt, thực sự rất chậm!"

Ở đợt tuyên truyền năm ngoái, anh ấy đã thử tham gia "Bảy mươi hai tầng kỳ lâu", hỏi anh cảm thấy thế nào? Anh nhún vai và nói: “Không có vấn đề gì, nhưng xác thực đó không phải lĩnh vực mà tôi am hiểu”.

Tham gia "Sự Ra Đời Của Diễn Viên", Chu Nhất Vi cho rằng đó là "ma xui quỷ khiến", vì đạo diễn cho biết ý định khi thực hiện chương trình này là để khán giả hiểu thế nào là diễn viên, thế nào là diễn xuất. Chỉ một câu này đã đánh vào ý muốn tham gia của anh ấy. Anh hy vọng rằng thông qua một chương trình tạp kỹ nổi tiếng như vậy, khán giả có thể hiểu thêm một chút về người diễn viên chân thực (Từ Vi dùng ở đây là “đích diễn viên”, ND). “Thêm một chút nữa”, anh cố ý tăng thêm ngữ khí của câu này.

Anh ấy không nghĩ một chương trình có thể mang lại bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng một ngày sau khi chương trình được phát sóng, Internet tràn ngập những lời khen có cánh cho Chu Nhất Vi. Thư Kỳ công khai thổ lộ trên Weibo, Chương Tử Di cũng không tiếc lời khen Chu Nhất Vi ngay trong chương trình, và cô ấy thẳng thắn tuyên bố rằng Chu Nhất Vi là một trong ba diễn viên hàng đầu mà cô ấy muốn hợp tác.

Vì vậy, họ đã có lần hợp tác đầu tiên để diễn một trích đoạn kinh điển của Trương Quốc Vinh và Mai Diễm Phương trong “Yên Chi Khâu”. Chu Nhất Vi chọn một phương pháp chuẩn bị đặc biệt, đọc truyện tranh, ngủ, và không làm gì cả. Đối với anh ấy, 3 giờ và 3 ngày là như nhau, bởi vì anh ấy đã chuẩn bị suốt những năm qua với tư cách là một diễn viên. "Đọc thoại xong rồi thì quên đi, còn lại để xử lý tại hiện trường. Thực ra, khi tôi đang đọc manga, đang ngủ và soi gương, tôi cũng đang chuẩn bị. Có thể tôi đang độc thoại, tôi đang nhìn, tôi hồi tưởng, tôi đang nghĩ về tất cả những gì tôi biết về ca ca (Trương Quốc Vinh). Theo quan điểm diễn xuất của anh ấy, trước tiên đem nhân vật cất vào thân thể mình, sau đó thì nói cái gì đều đúng cả.

CÙNG TẦN SỐ 

Làm việc với Chương Tử Di, Chu Nhất Vi cảm thấy rất vui, vì tìm được một người có cùng tần số với mình, "Cô ấy có kinh nghiệm của cô ấy, tôi có kinh nghiệm của tôi, cô ấy biết tôi làm gì, cô ấy nói một câu thoại, tôi đáp lại cô ấy một câu, và cô ấy kinh ngạc. Cái này gọi là ăn ý hợp ý, đại khái giống như vậy."

Ấn tượng đầu tiên của Chương Tử Di về Chu Nhất Vi là trong bộ phim "Tú Xuân Đao 1". Trên thực tế, Đinh Tu chỉ có chưa đầy 20 phút diễn xuất, nhưng Chu Nhất Vi đã diễn giải cái chính và tà của nhân vật như một bản chạm khắc sâu ba phân vào gỗ, từ hình thức đến thần thái.

Là một diễn viên chuyên nghiệp, Chu Nhất Vi đương nhiên biết rõ đâu là môn đạo, giống như trên sân khấu, anh ấy biết khi nào nên để khán giả nhìn vào tay mình, và khi nào để khán giả nhìn vào khẩu súng trên tay.

"Các vai chính có cách diễn của vai chính, vai phụ có cách diễn của vai phụ. Không có nghĩa là nhân vật nào càng phong phú nhiều đất diễn thì càng tốt. Vì vậy, trên thực tế, các vai khác nhau có phương pháp xử lý khác nhau, không thể vơ đũa cả nắm bảo là nhân vật chính khó diễn hay nhân vật phụ khó diễn."

Chu Nhất Vi cho biết, khi cần diễn nhân vật nào, anh ấy sẽ thêm bớt hình tượng nhân vật theo ý mình, Đinh Tu là nhân vật “đã có hình tượng”, chẳng hạn như hai câu thoại ấn tượng của anh."Phải thêm tiền", "Cô nương này thật nhuận", và tạo hình cạo tóc hai bên đúng như những gì anh đã nghĩ.

Về phương diện này, anh rất cảm ơn đạo diễn Lộ Dương đã hỗ trợ, “Có rất nhiều thứ đụng chạm, nhưng gặp đúng người thì chuyện gì cũng thuận lợi.” Đây là lời anh nói về cùng tần số, “Hiếm khi gặp được những người cùng tần số!”. Anh không chịu được buông ra lời cảm thán. 

Nam diễn viên Đài Loan nổi tiếng Kim Sĩ Kiệt là một trong số đó. Chu Nhất Vi đã hợp tác với Kim Sĩ Kiệt trong 3 bộ phim điện ảnh, chẳng hạn như "Huyết Tích Tử", "Người Mù Rạp Chiếu Phim", "Xin Chào! Kẻ Điên", v.v…. “Tôi luôn có thể gặp anh ấy khi quay phim.” Anh ấy nhướng mày, như thể anh ấy có một niềm vui bất ngờ nào đó.

Nói chung, những người đã quá quen thuộc sẽ thiếu sự tươi mới trong khi hợp tác với nhau, nhưng Chu Nhất Vi đã biết Vương Thạch Tỉnh được bảy năm, và sự mới mẻ như thế này là rất nhiều. "Hầu như mỗi lần gặp nhau, tôi đều thấy ở anh ấy có những thay đổi mới, và đôi khi còn hào hứng nói với tôi: 'Nào, chúng ta hãy so tay một chút!' Một ông già ngoài sáu mươi vẫn đang học hỏi và không ngừng tiến bộ."

Vương Diệu Khánh cũng là một bằng hữu gần đây của Chu Nhất Vi. Khi họ cùng nhau quay phim lần đầu tiên, Vương Diệu Khánh hoàn toàn không tuân theo thông lệ, không thuộc thoại, quên động tác, quên tiết tấu. Là có sơ suất sao? Không, anh ấy hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật, anh ấy cùng bạn diễn tự nhiên như vậy. Sau đó, một người bạn trên phương tiện truyền thông đã cho Chu Nhất Vi xem một bài phỏng vấn Vương Diệu Khánh được viết trong quá khứ, nói rằng đây là phong cách của anh ấy, điều này đã khơi dậy sự quan tâm của Chu Nhất Vi. "Làm sao bây giờ? Phải làm quen lại thôi, thật thú vị!" Góc mày khóe miệng viết lên chữ đắc ý khi gặp được đối phương.

Vì vậy, sau khi hai người đóng hai ba bộ phim với nhau, cả hai đã quen dần với cách làm việc của nhau, không hẹn mà cùng bắt đầu chơi quên thoại, tùy cơ ứng biến, “Chúng tôi đều thích không theo sáo lộ mà diễn.” Một ngày nọ, Chu Nhất Vi đang thay quần áo, đột nhiên có người đi tới nhặt quần của anh ấy, “Lão tử này! Già mà không đứng đắn” Chu Vĩ cười ha ha. Từ đó về sau, chỉ cần có hai người đối diễn, bọn họ rất cao hứng, liền muốn nhìn xem đối diện sẽ diễn thế nào. Chu Nhất Vi kể lại một cách sống động, và có thể cảm nhận được sự đồng cảm giữa anh và Vương Diệu Khánh.

Đã có lúc Chu Nhất Vi muốn trở thành một diễn viên giống như Daniel Day-Lewis, "một người đàn ông có cả nghìn khuôn mặt, vai diễn nào cũng phải khác." Nhưng hôm nay, ở giai đoạn này, anh ấy cảm thấy như Isabel Huppel cũng là một dạng diễn viên. Cũng rất tốt để nhập vai đến cực điểm, anh ấy có sự tiếp nhận khác về vấn đề này. “Lúc trước, tôi đã từng vắt óc muốn đem đến mỗi nhân vật một lối diễn khác biệt. Bây giờ tôi sẽ bình tĩnh nói với bản thân rằng, OK, tôi sẽ đóng diễn như Đinh Tu, bởi vì Đinh Tu thực sự là tư thế thoải mái nhất để tôi hòa nhập với thế giới, nói một cách đơn giản, sau này tôi sẽ để Đinh Tu xuất hiện với số lượng lớn các vai diễn không yêu cầu nhân vật đặc thù, và tôi sẽ không còn tận lực theo đuổi biến hóa trong diễn xuất nữa."

KHÔNG THẸN LÀ DIỄN VIÊN 

Cách đây không lâu, Chu Nhất Vi đã tham gia một chương trình tạp kỹ phù hợp với anh –"Thanh Lâm Kỳ Cảnh". Anh đã đưa vào chương trình ba đoạn phim kinh điển: "Ngã Đích 1919", "Mai Lan Phương" và "Đổng Tồn Thụy", khán giả hét lên "bản gốc được lồng tiếng thật sao, không thể phân biệt được." Sau khi chương trình được phát sóng, Chu Nhất Vi cùng với Triệu Lập Tân và Phan Việt Minh được cư dân mạng mệnh danh là "thanh khống tam sủng" (bộ ba có đài từ được yêu thích nhất).

Theo quan điểm của Chu Nhất Vi, lời thoại không chỉ đơn thuần là những lời nói tròn trịa, mà quan trọng hơn là truyền cảm xúc. Đây là kinh nghiệm lớn nhất của anh ấy với tư cách là một giáo viên dạy đài từ. Sau khi tốt nghiệp Học viện Điện ảnh Bắc Kinh năm đó, Chu Nhất Vi liên tiếp gặp trắc trở khi casting vai diễn ở các đoàn phim, lúc này anh mới gặp cơ hội quay trở lại trường cũ của mình, Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, với tư cách là trợ giảng.

Khi đó Chu Nhất Vi độ tuổi 22, có một nửa số học sinh trong lớp lớn hơn anh ấy. “Không dễ để chinh phục họ”, anh ấy nói đùa. Hàm ý mà tôi nghe được là “nhưng họ vẫn bị tôi chinh phục.” Tôi tự hỏi anh ấy đã làm thế nào để chinh phục họ, và anh đã nói về điều này một cách rất hứng thú.

Một sinh viên nữ trong lớp không hài lòng với việc tại sao Chu Nhất Vi khiến họ phải nói thoại lớn tiếng trong giờ học, và hỏi anh: "Không phải đã có micrô rồi sao? Tại sao phải luyện khí? Tại sao cần phải luyện giọng?" Chu Nhất Vi cũng không tức giận, yêu cầu cô ấy đi đến cuối lớn và lặp lại các câu hỏi này. "Ý tôi là, tại sao chúng ta ..." Vì khoảng cách xa, cô sinh viên phải hét lớn. Ngay khi cô nói, tất cả các sinh viên đều hiểu ngay lập tức, "Sự hiện diện của micrô không có nghĩa là khoảng cách của âm thanh không cần huấn luyện. Diễn viên cần một lần nữa thành lập một bộ ngũ tuyệt, sau đó để khán giả coi là đây là bộ ngũ tuyệt hoàn hảo và chân thật."

Chu Nhất Vi thẳng thắn nói rằng khi còn là một sinh viên, anh ấy rất tàn nhẫn với bản thân, anh ấy dậy sớm mỗi ngày luyện giọng, dù trời mưa hay nắng, không phải để làm đại sự gì cả, mà là để thanh âm của mình có đủ độ rộng và độ vang.

Đến nay, anh vẫn đang ghi chép cho các buổi biểu diễn. Anh ấy cho tôi xem bản ghi nhớ trên điện thoại di động của anh ấy, được chia thành nhiều hạng mục như kỹ năng, màn trình diễn, tiểu sử nhân vật, ...Hầu như mỗi hạng mục có hàng chục, thậm chí hàng trăm gạch đầu dòng, có nội dung là trích từ kịch bản ra, cũng có phần là anh đột nhiên nghĩ đến, anh đều viết ra chi tiết.

Chu Nhất Vi thường nói đùa rằng mình có một linh hồn già nua tồn tại bên trong, đặc biệt không có thiếu niên tâm tính. Sau khi làm trợ giảng ở trường được chừng một năm, anh vào vai chính trong bộ phim "Thâm Lao Đại Ngục" của Hải Nham, lúc đó phim truyền hình Hải Nham có thể nói là lối thoát duy nhất cho diễn viên trẻ muốn ra mắt khán giả. Nhưng Chu Nhất Vi không quá coi trọng điều đó, cũng không có một chút háo hức gọi là, đến nỗi đạo diễn Uông Tuấn sau đó đã nói đùa với anh ấy rằng: “Tại sao tôi lại chọn cậu chứ? Đáng ghét quá!” Vì vậy, khi “Thâm Lao Đại Ngục” phát sóng, anh ấy đã không nổi bật như Lục Nghị, Lưu Diệp và các nam chính khác của dòng phim truyền hình Hải Nam, nhưng anh ấy cũng chẳng thấy buồn.

“Tôi đã gặp quá nhiều nghệ sĩ từ khi còn nhỏ, đến bây giờ nói ra đều là nghệ sỹ nổi tiếng, tôi nhìn thấy họ phong quang, cũng đã trông thấy đằng sau hào quang ấy là bao nhiêu vất vả, như chuyện ăn cơm hộp trong rạp hát, hay kiếm một chỗ ngủ trong góc rạp, cho nên với tôi mà nói, không có khác nhau"

Từ đó trở đi anh ấy biết rất rõ mình muốn gì và muốn trở thành diễn viên như thế nào. Khi mới ra mắt, ngoại hình của anh ấy, nói theo ngôn từ hiện tại, là một tiểu thịt tươi. 

“Lúc đó, anh không tưởng tượng được rằng vài chục năm sau anh sẽ đóng mấy vai không cần mặt đẹp đúng không?” Anh ngắt lời tôi, “Tôi nghĩ, lúc đó tôi không thích đóng phim thần tượng, nhưng lúc ấy chỉ có những vai như vậy. Cuối cùng, lại nghiêm túc bổ sung: kỳ thực “Thâm Lao Đại Ngục” không phải kiểu mặt đẹp là được, có nhiều thứ lắm, mặt bê bết máu, mắt mũi méo xệch, cạo trọc đầu, vào thời đó đã đi được rất xa… Tôi khi đó làm tốt nhất chính là loại nhân vật thế này, vì sao tôi nói mình là một linh hồn già, nhìn tôi vào lúc ấy, mặc quần áo đều là màu trắng xám đen, màu sắc rất lão thành."

Vì vậy Chu Nhất Vi không tán đồng người khác nói anh đang cố ý chuyển hình.

Theo cách này, Đinh Tu, Thiết Lâm, và Thạc Phong Hòa Diệp, đều là kiểu nước chảy thành sông. Anh ấy đồng ý giai đoạn nào thì diễn nhân vật gì, kể cả khi được người khác công nhận thực lực thì anh ấy cũng không cho mình định hình. Nhưng có một điều anh ấy biết rất rõ là muốn diễn gì thì phải quan sát thực tế.

Anh ấy cũng đồng ý rằng các vai diễn sẽ có mức độ ảnh hưởng khác nhau đối với các diễn viên. Ví dụ, trong "Hồng Sắc", anh ấy đã rót rất nhiều "sự đơn thuần" vào Thiết Lâm, và sự đơn thuần này cũng chảy ngược vào anh ấy. "Tôi đã đóng Thiết Lâm trong ba tháng, cộng với một tháng tôi đã chuẩn bị trước đó, và anh ấy ở trong tim tôi suốt một tháng sau khi đóng máy. Tôi tin rằng năm tháng đơn giản, xinh đẹp và thiện lương này cũng là một đoạn đời của tôi."

Trước “Sự Ra Đời Của Diễn Viên”, có thể nói Chu Nhất Vi không tính là “thành công” theo đánh giá của mọi người, nhưng anh quan tâm nhiều hơn đến đánh giá của bản thân. "Thực ra thì tôi khá ổn, nhưng tôi đã tự rút lui. Sau khi quay xong "Thâm Lao Đại Ngục", cơ hồ tất cả tài nguyên đều bày ở trước mặt, bao gồm các thể loại chương trình cùng phỏng vấn. Tôi có chọn không? Không! Tôi không muốn. Tôi không thích. Tại sao tôi phải thay đổi tình trạng hiện tại của mình để trở thành một người thành công trong suy nghĩ của mọi người ? Tôi có thể làm điều này, nhưng tôi không hứng thú."

Nghề diễn viên vốn bị động, một khi đã buông xuống, thì cần phải có thời gian để nắm lấy cơ hội lần nữa. Thực tế đã chứng minh rằng Chu Nhất Vi đã trải qua một khoảng thời gian im ắng tương đối dài sau đó.

"Sẽ vì điều này mà giày vò sao?"

“Tôi không đau khổ gì cả.” Anh trả lời gần như không cần suy nghĩ, “Tôi không bị giày vò gì, tôi biết mình muốn làm gì, và tôi biết phải làm thế nào”.

Anh ấy đối với danh lợi có sự hiểu biết khách quan và thanh tỉnh, "Tôi quên mất ai đã nói điều này, có hai loại thống khổ, một là không có được, hai là có tất cả. Tôi không phủ nhận rằng nếu bạn nổi tiếng, tiếng nói liền có trọng lượng, nhưng lời nói có trọng lượng bao nhiêu thì thống khổ trải qua cũng nặng bấy nhiêu! Vì vậy, nếu hôm nay tôi nổi tiếng, tôi là tôi; nếu ngày mai không nổi tiếng, tôi vẫn là tôi, và tôi sẽ y nguyên tiếp tục như vậy.” Khi anh nói lời này, mặc dù thanh âm không lớn, nhưng hiện trên mặt một vẻ tự hào.

"Anh không thẹn với hai từ Diễn Viên?"

"Tôi cho tới bây giờ không thẹn với danh xưng này. Từ lúc đứng trên tường thành Trác Châu xuyên mấy tầng sa, muốn chết cóng, tôi liền xứng đáng với danh xưng này!"

"Nếu một ngày anh giải nghệ, anh muốn người khác nói gì về nam diễn viên Chu Nhất Vi?"

 “Tôi không quan tâm, tôi không quan tâm ngày hôm nay, huống chi sau khi tôi giải nghệ.” Tuy nói một cách thản nhiên, nhưng thật ra anh cũng biết mình là loại diễn viên nào.

[Chu Nhất Vi: Tôi không quan tâm đến đánh giá của bất kỳ ai]

Anh cho biết, dù không đặt mục tiêu dài hạn nhưng anh biết mình sẽ đi đâu, và quá trình này dựa nhiều vào trực giác, có một ít háo hức từ những điều chưa biết và không chắc chắn. "Tôi muốn tìm kiếm sự chậm chạp trong khi tôi nhanh nhẹn, hơn mười năm qua tôi đi thẳng rất nhanh, nhưng cái nhanh này cũng phải nhìn xem thế nào, đơn giản là tâm theo cảnh chuyển hay cảnh tùy tâm chuyển."

Mặc dù đóng ba bốn bộ phim một năm, nhưng Chu Nhất Vi cảm thấy chưa đến lúc dừng lại, "Linh hồn của tôi không rời xa, nó ở cùng tôi, tôi cũng không cần vội vã."

LỜI KẾT 

Chu Nhất Vi là một đối tượng phỏng vấn tốt, bởi vì thái độ và quan điểm của anh ấy không nhằm mục đích phục vụ cho bản thân mình. Khi trò chuyện với anh ấy, nhất định phải tập trung cao độ, chỉ một chút lơ đãng, khả năng tiếp thu vấn đề có thể bị đứt gãy. Trong cuộc phỏng vấn, anh ấy nói rất nhanh, thậm chí tốc độ nói của tôi cũng tăng lên. Chu Nhất Vi rất sắc bén và hợp lý khi giải thích các quan điểm cá nhân. Cho nên, cuộc trò chuyện kiểu này thường tạo ra sự hứng khởi giữa đôi bên, rất thú vị, rất hào hứng, nhưng cũng không dễ dàng.

Điều làm tôi ấn tượng nhất trong cuộc phỏng vấn là một số "sự chuyển đổi".

Khi đến gần bữa tối, chúng tôi di chuyển từ tầng 1 của nhà hàng lên một phòng riêng ở tầng 2. Bàn ăn dài chiếm một phần lớn không gian, xung quanh là một vòng tròn các màn hình chiếu, chúng tôi có thể lựa chọn các hình ảnh khác nhau, rồi cuối cùng chọn cảnh bóng đêm.

Tôi và Chu Vi ngồi hai bên và tình cờ nói về món ăn quê hương của anh ấy. Tổ hậu cần đã gọi vài món Hồ Nam, nhưng anh ấy không ăn nhiều. Anh ấy nói muốn ăn thịt cừu cho hợp khẩu vị. Gần đây, anh ấy chỉ nghĩ đến thịt cừu, trùng hợp anh ấy muốn đến một nhà hàng cũng gần địa điểm ghi hình hôm nay. 

Có một cảnh chuyển tiếp khác trong chương trình, tôi từ phía đối diện chuển sang ngồi cạnh anh ấy. Biết anh ấy có thói quen ghi chép bằng điện thoại di động, tôi đặc biệt muốn xem điện thoại di động của anh một chút. Anh hào phóng, và nói rằng cứ tự nhiên đi.

Tất nhiên, tôi không "tự nhiên" như vậy. Ví dụ, tôi không mở hai thư mục. Một là "Câu Chuyện của Đinh Tu", tôi biết anh ấy vẫn đang viết kịch bản này, tôi đoán anh ấy không muốn người khác nhìn thấy sản phẩm chưa hoàn chỉnh. Thư mục còn lại là "Chu Nhất Vi", hẳn là ghi lại những suy tư, phân tích, diễn giải của anh ấy, và có nhiều khả năng anh không muốn cho mọi người thấy những tâm tư sâu kín đó.

Từ cuộc đối thoại này, bạn có thể cảm thấy rằng anh ấy là một người luôn sống trong không gian của riêng mình.

Trong cuộc phỏng vấn, anh ấy không phủ nhận những đánh giá đa dạng, mạnh mẽ, và mang tính xã hội của người khác dành cho mình. "Tôi không thích sống theo lẽ thường. Tôi có thế giới của riêng mình. Tôi đã quen với việc hành xử theo bộ quy tắc này."

Điều này cảm thấy thực sự giống như Đinh Tu. Phải, anh ấy nói anh ấy là Đinh Tu.

Cuối buổi phỏng vấn, tôi tiễn anh ấy ra ngoài, ngang qua nhà hàng ở tầng 1, một người hâm mộ nhận ra anh, và hào hứng xin chụp ảnh chung. Lúc đó anh ấy chưa nhận được nhiều sự quan tâm như bây giờ. Tôi hỏi lúc ra ngoài anh có hay bị nhận diện không? Anh nói: "Nếu như không đi cùng với chị, chắc không ai nhận ra đâu."

Đã một thời gian kể từ cuộc phỏng vấn này, trong chương trình "Sự Ra Đời Của Diễn Viên", anh ấy đã có nhiều màn trình diễn tuyệt vời. Anh ấy đã lên “tìm kiếm nóng” nhiều lần. Anh ấy đã lên hình trên nhiều tạp chí thời trang. Anh ấy đã giành được giải tổng quán quân của "Sự Ra Đời Của Diễn Viên" mùa đầu tiên. 

Tôi tin rằng khả năng anh ấy được người qua đường nhận ra là rất cao. Liệu tâm lý của anh có thay đổi không?

“Thực ra, vấn đề ở đây là tâm theo cảnh chuyển hay cảnh tùy tâm chuyển.” Anh ấy sớm đã hiểu rõ sự tình, nên anh ấy vẫn cứ là Chu Nhất Vi.

Tôi hỏi bố mẹ đặt tên cho anh có mang hàm nghĩa đặc biệt nào không? Anh cười và nói: không, ban đầu muốn đặt là "Chu Vi", nhưng cha nghĩ đến việc trùng tên nên đã thêm chữ Nhất.

Khả năng chính là cái "Nhất Hoành" này đã hình thành nên một Chu Nhất Vi hiện tại. (Nhất Hoành: một nét quẹt ngang, ý tác giả muốn nói đến sự tự do, phóng khoáng)

Tôi chú ý đến việc anh ấy đeo bông tai, và tôi luôn cảm thấy kiểu hipster này không phù hợp với tâm hồn già nua trầm trọng của anh. Anh ấy nói đùa, "Cái này với low-key có mâu thuẫn gì không? Thực tế thì cũng giống như nhiều người thích xăm mình..." Anh ấy đã đeo đôi bông tai này hơn hai năm.

Ngoài việc đeo bông tai, bây giờ anh ấy cũng bắt đầu mặc trang phục có màu sắc hơn. “Tốt mà, tôi đã từ bỏ bản thân mình”. Mặc dù giống như là một câu đùa, nhưng bạn có thể thấy trong toàn bộ cuộc trò chuyện này, anh ấy và chính mình đã đạt được một sự hoà giải.


Bài Ưa Chuộng

Chu Đan: Anh ấy chưa bao giờ tỏ tình với tôi

Với tư cách là người dẫn chương trình, Chu Đan đã rất nổi tiếng trong hai năm qua. Sau khi nhảy từ vị trí "chị cả" của Đài truyền hình vệ tinh Chiết Giang, đến sự cố "nói nhầm" tại Truyền hình vệ tinh Hồ Nam, rồi xuất bản sách, mối quan hệ và khả năng chịu đựng căng thẳng của cô ấy đã cho thấy cô ấy là một phụ nữ nổi tiếng và mạnh mẽ. Những người ngoài ngành mô tả cô là "nghề nghiệp thăng hoa, nhưng tình duyên lận đận." Cô có vài mối tình với nhiều nhân vật nổi tiếng trong ngành và độc thân kể từ đó. Vào tháng 6 năm nay, cô đã bị chụp ảnh hôn "Nham Nam Lang" Chu Nhất Vi trên đường phố Bắc Kinh (ở Trung có “truyền thuyết” Mưu Nữ Lang và Nham Nam Lang để chỉ nữ diễn viên đóng phim của Trương Nghệ Mưu, và nam diễn viên đóng phim của Hải Nham, ND). Ngay sau đó, cô ấy đã thông báo rằng cô đang yêu điên cuồng. Việc tiếp xúc gần gũi với điện ảnh cũng giúp Chu Đan hiểu thêm về cảm xúc của bản thân. "Có thể thấy tôi là một người rất lý trí trong tình...

Chỉ 6 tháng sau Lưu Xuyên trong "Thâm Lao Đại Ngục", Chu Nhất Vi đã nổi tiếng

Chu Nhất Vi sinh ra ở Cát Thủ, Tương Tây, lớn lên ở Trường Sa và Bắc Kinh, một anh chàng Xử Nữ nhút nhát, coi diễn xuất là ước mơ của cuộc đời mình. Có lẽ, điều mà khán giả nhớ đến anh ấy là nụ cười non nớt trong cuộc thi “Kim Ưng Tân Tú” lần 2 của đài truyền hình vệ tinh Hồ Nam. Nhưng chỉ trong vòng nửa năm sau đó, với hai tác phẩm của Hải Nham: Thâm Lao Đại Ngục, và Hà Lưu Như Huyết, đều gây được tiếng vang, Chu Nhất Vi được đem so sánh với Lục Nghị, khi đã tạo nên kỳ tích nhanh chóng được nhiều người biết đến như vậy. Anh chàng 23 tuổi Chu Nhất Vi có sức hút gì khiến Hải Nham có thể tin tưởng giao hai bộ phim ngàn vàng để rèn luyện một tân binh? Giấc mơ diễn xuất vụt tắt từ "Kim Ưng Tân Tú"  Chu Nhất Vi được sinh ra dưới chân núi Phượng Hoàng xinh đẹp ở Cát Thủ, Tương Tây, “không hiểu sao tôi lại thích phim đến vậy. Nhưng dù cho có biết lý do thì sao? Theo diễn tả của mẹ tôi, làm nghề diễn viên giống như leo núi ở quê tôi, không biết lượng sức sẽ bị người ta chê cười.” Vì...

Chu Nhất Vi: Đồng hoang, cung tiễn và ngựa

1. Mộc Tâm tiên sinh có viết trong “Tố Lí Chi Vãng” một câu như thế này: “Ai cũng muốn làm la, vậy còn ngựa thì sao?”. Tiên sinh còn mở ngoặc ngay sau đó giải thích rằng đây chỉ là bản dịch đơn giản lời của Virginia Woolf. Người lãnh hội được đương nhiên biết câu nói ám chỉ điều gì, còn nếu không, cũng chẳng cần thiết phải dông dài.  Tôi vốn chỉ là một người nông cạn, thực sự cũng không hiểu hết được thâm ý của phu nhân lúc ấy hay câu nói đó được người nhắc đến trong hoàn cảnh nào. Lượng kiến thức Mộc tiên sinh đọc được sâu rộng đến kinh người, lớp hậu sinh chẳng thể bì kịp. Tôi chỉ muốn đơn giản bắt đầu từ bản lược dịch của tiên sinh, cố gắng diễn giải theo suy nghĩ của mình. Sống trên đời thật không dễ dàng gì. Ngước lên nhìn chỉ toàn thấy những chú la với cái đầu cúi thấp lầm lũi bước, không nghĩ tới đường đi, không quan tâm tới ý nghĩa. Chen chúc, nối đuôi, ảm đạm, chẳng thể phân biệt ai với ai. Không phân biệt cao thấp hay sang hèn, chỉ lầm lũi sống, không hiểu đâu là chân lý…...

Chu Nhất Vi: Cô đơn trước công chúng

"Sự ra đời của diễn viên"  kéo dài gần ba tháng, cuối cùng đã kết thúc vào cuối tuần trước, ba người dẫn đầu Chu Nhất Vi, Lam Doanh Oánh, và Địch Thiên Lâm. Họ đều là những diễn viên được mọi người công nhận nhiều hơn và có nhiều kỹ năng diễn xuất hơn. Trong "Triệu Thị Cô Nhi", sự hợp tác của ba người, mỗi vai diễn đều không thể nào quên. Ngay khi xuất hiện, màn trình diễn của Chu Nhất Vi đã đưa tất cả mọi người vào bầu không khí đó. Lúc đầu, Trình Anh (do Chu Nhất Vi thủ vai), người sợ chết, cuối cùng quyết định bảo vệ Triệu Thị hài tử sau khi đối mặt vớiTrang Cơ (do Lam Doanh Oánh đóng) quỳ gối. Khi đối mặt với Hàn Quyết (do Địch Thiên Lâm thủ vai) ở giai đoạn sau, anh không còn nhìn thấy sự sợ hãi và sợ hãi ban đầu trong mắt anh ta, và một số chỉ đang bảo vệ đứa trẻ bằng cái chết. Đoạn độc thoại phần cuối càng làm người xem nổi da gà. Cũng chính vì màn trình diễn này mà Chu Nhất Vi đã giành được chức vô địch mùa giải đầu tiên. Với chương trình "Sự ra đời của...

Chu Nhất Vi: Nhân sinh hoặc là điên rồ, hoặc là tầm thường

Chu Nhất Vi bạo hồng. Lượng đọc chủ đề trong vòng 24 tiếng vượt mức 300 triệu. Tên anh thậm chí còn trở thành đề tài tìm kiếm trên Zhihu. Nguyên nhân không phải nhờ bộ phim “Tú Xuân Đao” hay tác phẩm nào khác, mà là nhờ chương trình truyền hình “ Sự Ra Đời của Diễn Viên ”. Điều này khiến anh có chút bối rối, nhưng cũng đã nhanh chóng thích nghi với sự thay đổi này. “Người diễn viên này trong tim chỉ có vai diễn, chẳng có chính mình.” “Kịch lớn hơn trời, trong tim tôi không có chính mình" Thời gian gần đây, Chu Nhất Vi thường xuyên phải đi đi lại lại giữa Tượng Sơn, Thiệu Hưng và Thượng Hải, một bên ghi hình chương trình “ Sự Ra Đời của Diễn Viên ”, tham gia đoàn phim “Trường An 12 Canh Giờ”, một bên nhận lời mời phỏng vấn. Anh ấy đã rất nổi tiếng.  Nhưng Chu Nhất Vi không nghĩ có bất cứ sự thay đổi nào trong cuộc sống. “Có lẽ bận rộn hơn một chút”. Anh đến trường quay sớm hơn nửa tiếng, tự mình đi quanh sảnh khách sạn, tìm cách quen thuộc với hoàn cảnh. Không kính râm, không khẩu ...

Phong Thanh - Trích đoạn chương trình "Sự Ra Đời Của Diễn Viên"

Chu Nhất Vi và cơ duyên với tác phẩm "Phong Thanh" có đôi điều thú vị. Với khán giả yêu điện ảnh Trung Quốc, "Phong Thanh" với sự thể hiện của Châu Tấn, Lý Băng Băng, Huỳnh Hiểu Minh… đã trở thành bản phim kinh điển được khán giả ghi nhận. Khi tham gia chương trình "Sự Ra Đời của Diễn Viên", Chu Nhất Vi cùng đại tỷ Lưu Mẫn Đào, đàn em Tân Chỉ Lôi tạo nên một trích đoạn kịch xuất sắc khiến không ít khán giả và ban giám khảo ngạc nhiên. Chu Nhất Vi trong vai diễn Đại Úy Ngô Chí Quốc, diễn xuất dày dặn, tỉ mỉ, chi tiết, nhận được lời khen của đông đảo khán giả. Năm 2020, bản phim truyền hình của "Phong Thanh" có nguy cơ bị hoãn lên sóng, khi diễn viên thể hiện vai Long Xuyên Phì Nguyên gặp phải scandal. Lần này, Chu Nhất Vi được đoàn phim liên lạc, nhờ anh "thế vai" cho nhân vật này. "Thế vai" ở đây là dùng mặt của Vi, với công nghệ AI, đè lên những cảnh quay có sẵn. Chính vì vậy, dù trong danh sách diễn viên trên douban của bộ ...

Triệu Thị Cô Nhi - Trích đoạn chung kết chương trình "Sự Ra Đời Của Diễn Viên"

Màn trình diễn Trình Anh của Chu Nhất Vi trong buổi chung kết của chương trình "Sự Ra Đời của Diễn Viên" được ban giám khảo đánh giá là một "phần trình diễn vĩ đại". Ông Vi từng chia sẻ trong phỏng vấn Lỗ Dự Hữu Ước, khi biểu diễn tiết mục này, bản thân đã nhập tâm đến độ người có cảm giác sụt đi mấy kí. Tham gia chương trình để chia sẻ với khán giả về nghiệp diễn viên, bước ra khỏi chương trình với sự "bạo hồng" ngoài mong đợi, nhưng sơ tâm của Vi vẫn không vì vậy mà thay đổi, vẫn kiên trì con đường dùng diễn xuất để thấu hiểu nhân sinh, để trò chuyện với thế nhân, để tìm kiếm chính mình. Còn các phích thì rõ là tìm được một Chu Nhất Vi để vật vã.  

Kim Ưng Tân Tú

Chi Tiết Cầu Thủ Tân Binh của Kim Ưng Tân Tú Tên: Chu Nhất Vi Chiều cao: 182cm Đến từ: Cát Thủ, Hồ Nam Phương châm tham gia: Không nỗ lực, không thành tựu (No pain, no gain) Kinh nghiệm nghệ thuật: Phim truyền hình Học Viện Cố Sự, Ngưu Ca Cố Sự, Bôn Nguyệt Tôi là Chu Nhất Vi, một chàng trai Xử Nữ cực kỳ cầu toàn. Mọi người thường nói tôi quá cá tính, hay tôi hơi trẻ con và phù phiếm, haha ... Ai bảo thần tượng của tôi là Vương Chí Văn? Là một diễn viên, có cá tính đâu hẳn là điều xấu. Tôi thích ăn lê và tôi muốn đến Tây Tạng. Khi mọi người nhìn thấy tôi, tôi muốn họ biết rằng tôi nghiêm túc và luôn kiên trì hoàn thiện. Về màu sắc, tôi chỉ thích màu trắng và xám, đơn giản là đủ phải không? Tất nhiên, bộ phim yêu thích của tôi là "Hãy để tình yêu làm chủ", và "Khi tình yêu đã thành dĩ vãng" cũng là một bài hát tôi rất thích hát. Tôi thường được gọi là "người bận rộn nhất trong khoa" trong thời gian chuẩn bị vở kịch tốt nghiệp: từ việc viết và chỉnh sửa kịch ...