Trong 20 năm qua kể từ khi ra mắt, mối quan hệ giữa Chu Nhất Vi và lưu lượng luôn là một rào cản.
Hai năm sau khi tốt nghiệp Học viện Điện ảnh Bắc Kinh, Chu
Nhất Vi tham gia bộ phim truyền hình của Hải Nam “Thâm Lao Đại Ngục”. Đó là kỷ
nguyên của các bộ phim thương hiệu Hải Nham: “Mãi Không Nhắm Mắt”, và "Làm
Sao Cứu Được Em, Người Tình" đã đưa tên tuổi Lục Nghị và Lưu Diệp trở
thành những diễn viên truyền hình số một Trung Quốc.
Ngay từ khi bộ phim (Thâm Lao Đại Ngục) còn chưa được phát sóng, các lời mời tham dự các lễ trao giải, chương trình tạp kỹ, và kịch bản phim đã ùn ùn kéo đến, Chu Nhất Vi khi đó hoàn toàn xứng đáng với từ “lưu lượng”. Nhưng anh ấy đã không chọn con đường đó, anh ấy muốn theo thực lực phái. Anh không nắm lấy thị trường, thị trường cũng loại bỏ anh ra khỏi danh sách nhóm diễn viên nổi tiếng nhất.
Sau hơn mười năm, làn sóng lưu lượng đã lấn át toàn bộ làng giải trí, Chu Nhất Vi tham gia "Sự Ra Đời Của Diễn Viên", một chương trình được coi là nơi tập trung những người có diễn xuất nổi bật.
Lưu lượng một lần nữa đã mang anh ấy trở lại với số đông công chúng, đồng thời tin đồn và những lời ác ý cũng lần lượt theo sau. Cư dân mạng nghi ngờ và tò mò về cuộc sống gia đình của anh với Chu Đan. Trong bộ phim ăn khách "Trường An 12 Canh Giờ" gần đây, Chu Nhất Vi đã đóng vai phản diện Long Ba, nhận được nhiều nhận xét phân cực.
Sau khi một diễn viên đã có lưu lượng, anh ta nên đối phó với bản thân như thế nào?
BÀN VỀ DIỄN XUẤT
Tuần Báo Tin Tức Trung Quốc (China News Weekly): Anh có đọc các bình luận liên quan đến bộ phim "Trường An 12 Canh Giờ" vừa được phát sóng gần đây?
Chu Nhất Vi: Tôi có đọc qua. Giống như khi chúng tôi biểu diễn trong rạp hát ngày xưa, chúng tôi phải lắng nghe phản hồi bên dưới, hơi thở, tiếng cười, và cả tiếng chửi rủa khán giả, từ đó bạn sẽ biết ngày hôm nay mình biểu diễn như thế nào.
Nhưng thành thật mà nói, (những bình luận tiêu cực) ảnh hưởng không lớn, bởi vì bản thân tôi đã xem một số bộ phim truyền hình và tôi biết rằng một số là đúng và hợp lý, và một số lời chửi rủa là không hợp lý. Đơn cử như, động tác ngậm ngón tay có người thích có người chán ghét, là bình thường.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh có thấy ý kiến xác đáng nào trong các bình luận đó không?
Chu Nhất Vi: Vâng, tất nhiên. Khán giả nói rằng không phải là màn trình diễn của trai đẹp. Diễn xuất hay quá, nhưng mà hơi chán, đẹp trai thì hơi không chấp nhận được, tôi thực sự không có sở thích như vậy, đầu tóc và quần áo cũng không có gì nổi bật, về bóng bẩy (“dầu mỡ”), từ này có hơi ác ý, ý kiến của mọi người là đa dạng. Một số người nhận xét tôi luôn có vẻ tức giận và động tác chậm chạp, tôi cũng nhận ra rằng tôi không hợp tác tốt với âm nhạc của máy quay, và tôi sẽ điều chỉnh.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh cũng có thể sử dụng một số kỹ thuật để mọi người cảm thấy bớt bóng bẩy đi.
Chu Nhất Vi: Trương Tụng Văn luôn nói ai đó sẽ nói rằng cậu bóng bẩy, cậu là người mà tôi nghĩ là ít bóng bẩy nhất; tôi đã nói rằng ngoại hình của tôi trông giống như những người đặc biệt bóng bẩy, hắc ám, và giả tạo. Mọi người có cảm nhận riêng của họ, không cần phải tranh cãi.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh đã nổi tiếng bất ngờ khi tham gia "Sự Ra Đời Của Diễn Viên", công chúng cũng như các nhà phê bình đã khen ngợi kỹ năng diễn xuất của anh. Một số nhà phê bình phim chỉ trích anh diễn xuất thụt lùi trong "Thời Đại Lập Nghiệp" và "Trường An 12 Canh Giờ" lên sóng sau đó. Anh nghĩ sao về nhận xét anh diễn xuất thiếu ổn định?
Chu Nhất Vi: "Thời Đại Lập Nghiệp" được quay trước khi tham gia "Sự Ra Đời Của Diễn Viên". Thời điểm tôi tham gia "Sự Ra Đời Của Diễn Viên" nhận đủ loại tung hô ca tụng, có lẽ sẽ có nhiều người không đồng ý, nhưng lúc đó, ai cũng nói một ý thì làm thế nào được ngoài việc kìm nén. Sau đó gió đổi chiều, những người đã kiềm chế lúc trước liền thẳng thắn phát biểu thôi (Cười). Nghiêm túc mà nói, nhiều người cũng không thích "Bá Vương Biệt Cơ", và "Hoạt Trứ". Cho đến ngày nay, có bao nhiêu người còn giả làm gừng già, chuyện bình thường, trăng tròn trăng khuyết, cũng là điều bình thường.
Nói về các tài khoản chính thức, có một số nhà phê bình phim thực sự tốt, tôi sẽ cảm động và suy ngẫm khi đọc chúng, nhưng cũng có một số hoặc là người trẻ, hoặc hơi hung hăng, hoặc làm vì tiền thì khó mà gọi họ là chuyên gia, chỉ việc quên nó đi. Phải không?
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Có chỉ trích rằng anh đã diễn giống Đinh Tu của "Tú Xuân Đao" trong một số tác phẩm gần đây. Anh nghĩ sao về chất vấn này?
Chu Nhất Vi: Tôi không đồng ý với điều này. Long Ba có nhiều đặc điểm cá nhân mà tôi chưa đủ nghiêm khắc để thể hiện. Đây là vấn đề của tôi. Nhưng có sự khác biệt cơ bản với Đinh Tu, không thể bởi vì tạo hình cạo tóc mai liền nói giống nhau. Điều này quá thô thiển và tùy tiện.
Biểu diễn giống như thương hiệu quần áo, cũng là có rất nhiều trào lưu khác biệt. Những màn trình diễn của Isabel Huppert trong suốt cuộc đời của cô ấy đều bắt đầu từ chính bản thân cô ấy. Cô ấy có tuyệt không? Tiên sinh Mai Lan Phương đã đóng rất nhiều vở kịch trong đời, và chúng ta nhìn một cái cũng có thể biết ngay đó là Mai lão tiền bối. Beethoven, Chopin, Van Gogh, Cezanne và Old Man Baishi đều có những đặc điểm riêng. Không có quy tắc nhất định cho diễn xuất, cũng không phải chỉ có một loại đạo lý.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Nhưng trước đây anh từng nói rằng anh muốn trở thành một diễn viên có nhiều gương mặt giống như Daniel Day Lewis, và diễn các nhân vật có tính cách khác biệt lớn.
Chu Nhất Vi: Tôi đã nhận được sự giáo dục như thế này khi
còn đi học. Tôi cũng muốn theo đuổi trường phái diễn xuất giống như anh ấy. Tôi
đã từng cố gắng tìm nhiều vai diễn khác nhau để đóng và cố gắng hết mức để phân
biệt từng vai diễn. Hãy quan sát các nhân vật của tôi, giữa bản thân tôi và
nhân vật có sự khác biệt rất lớn. Bây giờ tôi không cố chấp như vậy nữa, nếu một
diễn viên chỉ nói về kỹ thuật diễn xuất khi biểu diễn, đó có phải là thể hiện kỹ
năng diễn xuất không? Bây giờ tôi không quan tâm đến kỹ thuật diễn xuất nữa.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Từ khi nào anh cảm thấy mình không nên bị ám ảnh bởi kỹ thuật biểu diễn? Điều gì đã xảy ra vào thời điểm đó?
Chu Nhất Vi: Kể từ năm 2016, tôi không làm một diễn viên giỏi nữa. Điều khiến tôi vui là câu chuyện đằng sau mỗi cảnh quay. Năm 2016, tôi đóng một vở kịch với Hách Lôi, và chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất nhiều, khi đó, tôi xem "Cô ấy" (She) của Huppel, và tôi đột nhiên tự nhủ, tôi phải diễn xuất như một người khác.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Vậy anh đang làm gì về diễn xuất?
Chu Nhất Vi: Tôi chào đón mọi thể loại, dù là phim gì đi nữa thì nó cũng truyền tải ý nghĩa nào đó cho cả thế giới, cho mỗi gia đình hay cho một người nhất định. Giá trị này có thể kích thích họ suy ngẫm về cuộc sống hay thậm chí chỉ là gợi lại một chút ký ức?
Hôm nay tôi nói diễn viên giỏi, không quan trọng diễn viên ấy béo gầy, làm sao bùng nổ, điều này không đáng giá, điều đáng giá là anh ấy đã thay đổi một số thứ. Diễn viên chỉ là một thành phần của bộ phim, và bộ phim hay nhất có giá trị hơn diễn viên xuất sắc nhất.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh có tự tin vào khả năng diễn
xuất của mình không?
Chu Nhất Vi: À, liên quan tới kiến thức căn bản, không phải lên cao gió mạnh, nó được rèn luyện khi một người đối mặt với bức tường tự diễn mỗi ngày, không hề là tưởng tượng. Rèn luyện tạo nên kỳ tích. Hàng ngày, cho dù tôi tập luyện và đi ngủ lúc mấy giờ, tôi vẫn sẽ ra sân chơi thể thao lúc sáu giờ sáng, bất kể thời tiết ra sao. Nếu trí nhớ của tôi chính xác, tôi luôn có mặt ở tất cả các buổi học trong suốt thời gian học đại học.
Khi tôi gặp sự cố sân khấu trong các buổi biểu diễn, tôi sẽ trò chuyện với chú Lê (Trương Lê), thầy Hải Nham và bạn Trương Tụng Văn.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh có nghĩ mình có thiếu sót không?
Chu Nhất Vi: Nhiều khuyết điểm lắm, nói một cách đơn giản,
những khuyết điểm của Xử Nữ đều là khuyết điểm của tôi, tôi có chút thích lên mặt
dạy đời, có chút không coi ai ra gì, đây đều là những vấn đề của tôi.
Nhưng không coi ai ra gì không phải là từ mặt không coi ai ra gì, bởi vì một số người thực sự là quá kém. Thiên phú là 1%, 99% là cố gắng. Bạn thậm chí có thể không cố gắng. Điều tôi quan tâm là cuối cùng khả năng sáng tạo của bạn đến đâu và liệu bạn có phải là người có tâm hồn độc lập và tự do hay không.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh đã nói trong "Lỗ Dự Hữu Ước" rằng diễn xuất của Chu Đan không phải là diễn xuất theo tiêu chuẩn của anh. Tại sao anh lại nói như vậy vào lúc đó?
Chu Nhất Vi: Đoạn đó được cắt ra khỏi ngữ cảnh, cũng do tôi
đã không giải thích cặn kẽ, là lỗi do tôi, tôi phải nói như thế này, tôi là một
người tốt, luôn muốn nói điều gì đó không tốt.
BÀN VỀ LƯU LƯỢNG
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh đã trở nên nổi tiếng sau bộ
phim "Thâm Lao Đại Ngục" phát sóng năm 2006, nhưng anh đã từ chối nhiều
vai diễn cùng cơ hội bùng nổ.
Chu Nhất Vi: Đầu tiên, tôi có một chút vốn liếng, vào thời
điểm đó có rất nhiều kịch bản truyền hình tìm đến tôi; ngoài ra, mục tiêu cá
nhân của tôi là cố gắng hết sức để tìm những bộ phim hay và tìm những bộ phim
mà tôi mong muốn thể hiện.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Không lo lắng về việc nổi tiếng
hay không nổi tiếng? Có thể trong tương lai anh không đóng phim nữa thì sao?
Chu Nhất Vi: Tôi chưa từng nghĩ đến điều đó, tôi không quá
lo lắng, nhưng có vẻ như mọi chuyện lại thành ra thế này (cười).
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh lấy tự tin ở đâu?
Chu Nhất Vi: Từ nhỏ tôi đã tương đối tự tin, tôi tự nhận biết
được điều gì là đúng, và việc học văn hóa của tôi là như vậy. Tôi lớn lên trong
một gia đình như thế và tôi vẫn khỏe mạnh mỗi ngày kể từ khi tôi còn nhỏ. Tôi
thấy những cô chú nghệ sĩ tuyệt vời, lúc đó họ bận rộn với công việc, còn tôi
thì chơi ngay bên cạnh. Tôi không đưa diễn xuất thành công việc kinh doanh, tôi
nhận mình như một học giả, nhưng cho đến ngày nay, tôi sợ mình sẽ sống theo
cách mà tôi ghét trước đây.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Vì thỏa hiệp chăng?
Chu Nhất Vi: Chưa bàn về thỏa hiệp, thời bây giờ nếu bạn muốn
làm điều gì đó, trước tiên bạn cần gây được sự chú ý đã, chỉ khi có sự chú ý
thì chúng ta mới có thể lôi kéo được đầu tư. Tuy nhiên, nếu bạn có đủ ảnh hưởng,
bạn sẽ được tham gia.
Đối với tôi, không có nghĩa là tôi thỏa hiệp hoàn toàn và đầu
hàng hoàn toàn, tôi đang băn khoăn không biết bây giờ mình nên sử dụng tư thế
nào để hòa hợp với mọi người? Là dùng dằng không chịu rời đi, hay là chủ động
ôm lấy? Tham gia "Sự Ra Đời Của Một Diễn Viên" là lựa chọn theo suy
nghĩ như vậy. Hiện tại tôi thay đổi nhiều theo nhu cầu thời đại, thị trường
càng ngày càng thích hài kịch, vậy được, tôi sẽ đặt cái riêng vào hài, chứ
không hẳn cho mọi người cái họ thích.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Anh đáp ứng các yêu cầu từ nhà
đầu tư thế nào?
Chu Nhất Vi: Bạn phải làm những gì mọi người thích nhìn thấy
trước, để mọi người có thể theo kịp nhịp điệu bạn muốn. Lâu nay tôi luôn theo
kiểu kiên trì nói rằng tôi đã đúng về vấn đề này, tại sao anh không hiểu? Đây
là tâm lý ban đầu của tôi, có lẽ tôi có vấn đề.
Sự cố chấp này sau đó đã trở thành một loại trốn tránh. Tôi
không hiểu thị trường và không theo kịp sự thay đổi của thời đại. Ví dụ như tôi
bắt đầu sử dụng WeChat rất muộn và rất thích trạng thái "Điện thoại chỉ có
thể gọi điện thoại" nhiều năm.
Bây giờ thì tôi như thế này:
bạn không hiểu? Vậy thì tôi sai rồi, bạn đừng thay đổi, tôi sẽ thay đổi
để nói chuyện với bạn.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Hóa ra với sự cố chấp như vậy,
những cú đấm của anh không trúng đích mà anh muốn.
Chu Nhất Vi: Có, tôi có vẻ cố chấp vậy, nhưng khán giả của
tôi ít hơn. Nếu chúng ta phục vụ cho thị trường để kiếm tiền, chúng ta chỉ kiếm
tiền, tất nhiên là không đáng khen hay đáng ngưỡng mộ, nhưng nếu mọi thứ đúng
thì tôi tôn trọng những gì quá trình mang lại.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc: Tại sao anh chọn "Thời Đại
Lập Nghiệp" và "Thời Gian Tươi Đẹp của Anh và Em"?
Chu Nhất Vi: Khi tham gia "Thời Đại Lập Nghiệp",
thực sự tôi không có tiền và tôi đã có con. Tiếp theo là cảm thấy khi cùng diễn
với diễn viên lưu lượng, có phải mọi người sẽ chú ý đến tôi không? "Thời
Gian Tươi Đẹp của Anh và Em" là một tình huống khác, về sự tình này tôi
không muốn thảo luận.
Tuần báo Tin tức Trung Quốc:
Anh từng nói rằng không có cảm giác trên sân khấu của kịch đối thoại, và
đó là vì sự cảm thụ của khán giả?
Chu Nhất Vi: Vâng, tôi không nói rằng điều đó là không tốt,
đó là một mớ hỗn độn. Nhưng một nhà hát dù có kín 1.300 chỗ, tôi dù hết mức
cũng chỉ có thể diễn 30 buổi một năm, và chỉ có bất quá gặp gỡ 30,000 người xem
trong năm.
Tôi vừa từ chối một lời đề nghị đóng phim truyền hình, một đạo diễn rất giỏi, nhưng đã từ chối sau hai lần do dự. Bởi vì tôi vẫn muốn chiến đấu, tôi vẫn muốn nói điều gì đó, thay vì co lại và im lặng.!
Nguồn: Sohu