Viện bảo tàng Cố Cung, người người đang nhốn nháo cạnh dãy tường đỏ vốn dĩ đìu hiu. Nơi đây đang diễn ra quá trình quay phim cho chương trình “Làm Mới Cố Cung”. Chu Nhất Vi hòa mình trong đám đông, lắng nghe hướng dẫn của nhân viên, thỉnh thoảng mỉm cười và cúi chào người qua đường đang vẫy chào anh. Khi chụp hình, anh đặc biệt chú ý đến hoàn cảnh xung quanh, không hề gây trở ngại, luôn để người khác đi trước… Trong tiết trời giá lạnh -10 độ, Cố Cung đẹp lặng lẽ, trang nghiêm, chỉ riêng ở góc này, đám đông chộn rộn làm việc đánh tan giá lạnh. Rùng mình trước cái lạnh, mọi người hướng theo bước chân và ánh mắt Chu Nhất Vi, tiến vào Cố Cung sâu thẳm.
Khi nói về lần trở lại Cố Cung này, Chu Nhất Vi chỉ cười trừ cho những kinh ngạc không thể diễn đạt bằng lời. Anh còn có chút hổ thẹn: “Đầu tiên là về kiến thức, thật sự là kiến thức trống rỗng, không đủ, chỉ biết nghe theo lời bình”. Diễn cảnh bước đi thật khiêm tốn, trong mắt các nhân viên và khán giả, Chu Nhất Vi được xem là đang đảm nhiệm vai diễn chỉ có “bước đi”. Mái tóc dài buộc cao, cốc giữ nhiệt bất ly thân. Anh mang dáng dấp phong phạm của một học giả văn nghệ tuổi trung niên vô cùng sinh động. Anh tra cứu những cuốn sách lịch sử trong Thư Viện Cố Cung, tìm kiếm kiến thức về những nhân vật lịch sử chôn giấu trong từng trang sách. Anh dẫn dắt “dàn hậu cung” gồm Thái Thiếu Phân, Ninh Tĩnh, Vương Lệ Khôn… theo chân những chuyên gia tìm kiếm những bảo vật của cung điện, khám phá và trải nghiệm những câu chuyện lịch sử và văn hóa tinh túy, thấu hiểu tâm hồn của những danh nhân lịch sử. Khi đứng trên sân khấu nơi Càn Long từng đứng, Chu Nhất Vi một mình đảm nhiệm quá trình đấu tranh tâm lý của Càn Long, diễn đạt những giá trị được mất, những lựa chọn trong cuộc đời của bậc đế vương chính tại Cố Cung này. Tất cả khơi lên cho khán giả nhiều kiến thức và hiểu biết sinh động và chân thật nhất. Nào đâu chỉ có cung điện nguy nga, châu báu ngọc ngà quý giá, ở đó còn có những câu chuyện riêng tư, những tâm tư ẩn giấu đằng sau số phận và định mệnh.
Trong quá trình quay phim, Chu Nhất Vi vẫn kiên trì phong cách “điên vì kịch” như mọi khi. Trong rất nhiều cảnh, anh chủ động yêu cầu đạo diễn quay thêm hoặc quay lại. Tựa như trong cảnh khi Càn Long tưởng nhớ Giang Nam, dù Chu Nhất Vi đã kết thúc một cảnh quay với đôi mắt ngấn lệ, nhưng sau khi ngẫm nghĩ, anh quyết định yêu cầu đạo diễn quay thêm một cảnh đặc tả tâm trạng ủ dột u uất của Càn Long. Anh cảm thấy để thể hiện cảm xúc của những người ở độ tuổi 80, như vậy có lẽ sẽ hiệu quả hơn.
Bên cạnh sự ngưỡng mộ dành cho văn hóa và lịch sử, Chu Nhất Vi còn vô cùng yêu thích nghệ thuật cổ điển. Từ những trang trí nội thất trong phủ, tác phẩm văn học, hội họa, âm nhạc, chiếc ghế Hoàng hoa lê, hay chiếc ghế dựa bốn chân bằng chất gỗ ôn thuần tinh tế đều thu hút anh.
Những trải nghiệm sâu sắc về Tử Cấm Thành không ít lần được Chu Nhất Vi đưa vào các vai diễn. Khi anh chính thức đoạt giải quán quân trong chương trình “Sự Ra Đời Của Diễn Viên”, cũng chính là lúc anh bước chân ra khỏi những tác phẩm truyền hình, điện ảnh, trở thành người phát biểu tâm tư cho tất cả khán giả. Anh mang đến một Đinh Tu ngạo nghễ, cô độc và lạnh lùng trong “Tú Xuân Đao”, lại mang đến một Thạc Phong Hòa Diệp đơn thuần, dũng cảm và mạnh mẽ trong “Hải Thượng Mục Vân Ký”. Lời thoại “Trong lòng nàng có ta” của người đàn ông gan góc, vừa cứng rắn vừa dịu dàng mang lại cảm giác nửa bông đùa nửa thâm tình. Hôm nay, trong bộ thường phục của Càn Long, dáng vẻ nội liễm cẩn trọng, phảng phất trong anh là khí chất của bậc đế vương.
Chu Nhất Vi với tư cách một người vô cùng đam mê lịch sử, thật sự có cái nhìn rất sắc sảo khi nhận định về thời đại. Khi nhìn anh say sưa, thao thao bất tuyệt về lịch sử, dáng vẻ thật mấy phần giống các lão sư đàm đạo những niềm vui, nỗi buồn của thiên hạ từ cổ chí kim.
“Hôm nay tôi mới nhắc đến, Viện bảo tàng Cố Cung chính là viện bảo tàng lớn nhất thế giới. Hoàng cung năm đó đã góp nhặt và lưu giữ một số lượng lớn kỳ trân dị bảo. Nơi đây cũng tập hợp vô vàn thợ thủ công tài ba.”
Qua đó anh càng muốn nhấn mạnh với khán giả, Cố Cung sẽ mang đến cho bạn những kiến thức hoàn toàn mới mẻ về lịch sử và văn hoá Trung Quốc. Từ đâu có thể hiểu rõ về văn hoá Trung Quốc, nếu không phải từ những di tích cổ tại đây, nơi lưu giữ hơn 180 vạn văn vật? Sau mỗi văn vật lại ẩn chứa vô số những câu chuyện xa xưa?
Anh thẳng thắn chia sẻ, tham gia “Làm mới Cố Cung” không giống tham gia một chương trình truyền hình thực tế thông thường. “Đây giống như một trải nghiệm được khám phá, được tìm hiểu và đắm chìm vào không gian lịch sử văn hoá, thật sự không hề giống những chương trình khác.” Thu hoạch từ chương trình thật sự vô cùng lớn, anh đã bổ sung cho mình vô số kiến thức mới. “Bởi vì nơi đây chính là nơi các nền văn hoá Trung Quốc giao thoa. Những kiến thức người xưa học khi còn nhỏ là những điều chúng ta không hề được học ngày nay. Tôi nghĩ là một người Trung Quốc, chúng ta cần bổ sung lượng kiến thức này.”
Tại đây có cảm giác lịch sử đang phảng phất trước mắt, khi nhắc đến Càn Long, Chu Nhất Vi nói: “Tôi có hứng thú mãnh liệt được tìm hiểu về vị hoàng đế này”. Anh cảm thấy Càn Long là nhân vật càng tìm hiểu lại càng thú vị, “Giống như trước mắt mở ra một cánh cửa, tôi cảm nhận được bóng dáng của vị hoàng đế này”. Theo Chu Nhất Vi, “Gần 4000 năm lịch sử, Càn Long là biểu tượng lịch sử có tính quyết định, là nhân vật tạo nên bước ngoặt lịch sử. Trung Quốc của ngày nay ít nhiều được hình thành qua những lựa chọn của vị hoàng đế này trong quá khứ. Ngàn năm đại biến, bất chấp việc thay đổi triều đại, rất nhiều sự kiện lịch sử, về bản chất là không hề thay đổi. Càn Long chính là người mang đến cảm giác “biến thiên thời đại”. Sự hiểu biết của ông về thế giới vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta ngày nay. Thời đại thay đổi, Càn Long buộc phải lựa chọn đóng cửa Trung Quốc. Ông không phải một vị hoàng đế thờ ơ, “ếch ngồi đáy giếng”, càng không phải vị quân vương chỉ biết lưu luyến hậu cung”.
“Khi đứng trước điện Bảo Hòa, nhìn những kiến trúc bao bọc xung quanh, tôi có thể tưởng tượng hình ảnh từng vị hoàng đế từng sống, từng đứng tại đây, ngắm bầu trời đêm đầy sao, ngắm bình minh và hoàng hôn, rồi bất giác cảm nhận được tâm lý đế vương được miêu tả trong những bộ phim truyền hình cổ trang. Khi đứng ở quảng trường trước điện Bảo Hòa, trong chớp mắt cũng thấu hiểu cảm giác: Quân Lâm Thiên Hạ. Dù đã từng đọc qua rất nhiều sách, xem qua rất nhiều tranh cổ, vẫn là một cảm giác hoàn toàn khác biệt khi đứng tại nơi này. Thật sự, nếu không đứng đó, cũng không thể hiểu được thời tiết ở Hoàng cung là thế nào, hoàn toàn không giống với những gì chúng ta mường tượng được. Là một người thích nghiên cứu lịch sử qua những chồng giấy cũ. Khi đứng trước điện Bảo Hòa, mọi thứ bất chợt rộng mở, mọi chi tiết đều trở nên “ăn khớp”.”
Điều khiến Chu Nhất Vi cảm thấy thành tựu nhất chính là được làm người “dẫn dắt khán giả tại Cố Cung”. Tôi hi vọng có thể thông qua việc này, đem nền văn minh, văn hóa của dân tộc được tích lũy hàng ngàn năm, từng chút từng chút một, giới thiệu đến khán giả, để chúng ta hiểu được dân tộc chúng ta đã từng lợi hại đến thế nào. Chu Nhất Vi vô cùng hưởng thụ quá trình quay phim. Anh thẳng thắn chia sẻ những khoảnh khắc và kinh nghiệm khó quên của mình, bao gồm phân đoạn tuồng kịch, cùng Ninh Tịnh vào vai mẫu tử. “Chị ấy vào vai mẫu thân của Thuận Trị, còn tôi là Thuận Trị. Cả hai phải đối mặt nhau trong một cảnh tại quảng trường đằng sau điện Bảo Hòa. Thật sự chỉ là cảnh đứng đó và nhìn nhau. Nhưng trong khoảnh khắc, cảm giác mơ hồ được quay ngược về quá khứ, phảng phất đắm chìm vào không gian của ngày xưa, cảm giác này rất không dễ dàng mà có được. “Cả quá trình giúp Chu Nhất Vi cảm nhận được sự cô độc của quân vương.” “Khi bước đi dọc hành lang, chính là cảm giác lòng người sâu như biển”. “Khi được tận tay chạm vào những bức tường chạm khắc cẩm thạch với những bức vẽ phai mờ theo thời gian, hay những vật phẩm tinh xảo trang trí trong cung điện Càn Long, thật sự là một cảm giác vô cùng khác biệt. Tôi có thể ngửi được hương vị của gỗ, nghe được mùi tro bụi thời gian, phảng phất trong mắt là lịch sử ngàn năm.”
Trong không khí quay phim vội vàng cùng nhiệt huyết làm việc của diễn viên tại Tử Cấm Thành, nghe đâu đó bước chân của một năm sắp kết thúc và Tết Nguyên Đán đang đến gần. Khi được hỏi về những dự định trước và sau lễ hội mùa xuân, Chu Nhất Vi cười nói: “Diễn viên không có nhà cố định, không có thời gian biểu cụ thể. Thật khó để lên kế hoạch.” Nhưng gia đình vô cùng quan trọng. “Tôi luôn cố gắng về nhà vào dịp giao thừa. Cùng gia đình đón năm mới. 3 năm qua, tôi cơ bản đều chạy vội về nhà vào đúng giao thừa.” Khi nói về chuyến du lịch tiếp theo, Chu Nhất nói gần đây anh thích đi Nhật. “Bạn có thể cảm thấy khí chất tương đồng của Nhật với Trung Quốc cổ xưa. Rất giống, đặc biệt là ở những vùng nông thôn Nhật Bản. Lần trước tôi xem cá Koi bơi ở sông, giống như mấy chú heo con, vô cùng lớn!”. Say mê và đắm chìm vào vẻ đẹp cổ điển, Chu Nhất Vi dù không cách nào tự do tự tại như những chú cá Koi, nhưng vẫn luôn tận hưởng từng khoảnh khắc tại Tử Cấm Thành. Anh như lão cán bộ, tay cầm cốc giữ nhiệt đi lại trong Cố Cung, tung tăng nhảy múa khi vui vẻ, dáng hình nghịch ngợm của anh khi chơi đùa cùng chú mèo cũng nhiều lần lọt vào ống kính quay phim. Hay như giây phút bông đùa hoạt bát bỏ cả hai tay khi đạp xe, dương dương tự đắc như đang lái Ferrari. Nhưng sau những giờ phút nghịch ngợm chính là sự kính nghiệp và cẩn trọng trong công việc. Do thời gian eo hẹp, Chu Nhất Vi chỉ có 10 phút để ăn trưa. Để mang lại hiệu ứng chụp ảnh tốt nhất, bất chấp sự phản đối của nhân viên, anh cởi áo khoác ngoài không một lời phàn nàn, chỉ để lại chiếc áo len mỏng trong thời tiết âm 10 độ, nhìn vào ống kính thoáng mỉm cười. Vì không có thời gian nghỉ trong cả quá trình quay, anh chỉ có thể thỉnh thoảng tận dụng thời gian rảnh gửi video lời chúc đến độc giả tạp chí “Người Lữ Hành”. Anh nhường lại tất cả hào quang cho nhân vật, giờ phút này trước ống kính chỉ còn lại một Chu Nhất Vi chân thật nhất. Chợt ngẫm thấy mình rất tán thành câu nói anh từng nói: “Nhiều người nói giờ đây tôi nổi tiếng rồi. Thật ra, những năm qua tôi vẫn luôn làm việc như thế, chỉ là mọi người trước đây không biết.” Bất luận người ngoài gán cho anh nhãn mác như thế nào, thì đứng trước anh ấy, bạn chỉ cảm nhận thấy một tâm hồn thẳng thắn, chưa một lần quên đi sơ tâm, dù con đường có dẫn anh ấy đi xa đến đâu. “Da Vinci nói, tôi yêu những điều khiến cho nhân loại tốt đẹp hơn. Đây cũng là khao khát của tôi khi làm một diễn viên.”
Phỏng vấn
Anh thích cung điện hay bảo vật nào nhất?
CNV: Không thể nói thích nhất được, tôi đều rất thích. Có lẽ đặc biệt ấn tượng với đồ trang trí trong cung. Còn không thể nói cụ thể là cái nào được, đều tốt như nhau.
Nếu được quay lại thời xưa, anh muốn làm vị hoàng đế nào?
CNV: Tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều này, nhưng nếu có cơ hội, tôi muốn được vào vai Càn Long.
Nếu anh là hoàng đế, anh chọn giang sơn hay mỹ nhân?
CNV: Cái này không thể đòi hỏi mà (cười haha). Yêu giang sơn, càng yêu mỹ nhân.
Anh đã diễn qua rất nhiều phim, có vai diễn nào anh muốn thử sức?
CNV: Không có vai diễn nào tôi đặc biệt muốn thử. Tiêu chuẩn chọn tác phẩm của tôi là cốt truyện. Nhân vật hay nằm trong cốt truyện hay.
Điều điên rồ nhất anh làm khi đến Cố Cung là gì?
CNV: Được bước chân vào đây đã là vô cùng điên rồ rồi.
Nếu được chọn, anh muốn có chức vị gì tại đây?
CNV: Nếu được chọn, vị trí hấp dẫn nhất tại Cố Cung chính là làm hoàng đế.
Theo anh, du lịch có ý nghĩa như thế nào?
CNV: Ở một thời điểm và địa điểm khác, nhìn nhận lại bản thân và thế giới ở một góc độ khác.
Nguồn: World Traveler